Edit & beta: Yan
Lâm Vũ Sinh mặc áo choàng tắm, tóc vẫn ướt, miệng hé ra ngạc nhiên lắng nghe, đầu thì ong ong.
Mỗi chữ mà Trọng Dương Hạ nói cậu đều nghe rõ, nhưng câu chuyện mà những chữ đó ghép lại thành thì cậu lại thấy vô cùng xa lạ.
Rõ ràng hắn kể rất ngắn gọn và rõ ràng, nhưng Lâm Vũ Sinh lại cảm thấy như đang nghe một câu chuyện kinh dị.
"Nói đi!"
Thấy Lâm Vũ Sinh im lặng, sắc mặt Trọng Dương Hạ càng đen lại, hắn bước nhanh đến trước mặt Lâm Vũ Sinh, dơ tay giữ chặt cằm của cậu: "Câm rồi hả?"
Cơn đau khiến Lâm Vũ Sinh tỉnh táo, cậu mới nhận ra hoảng hốt giải thích: "Tôi hoàn toàn không biết cậu đang nói gì, tối hôm đó tôi đi đến quán bar để đón đồng nghiệp của tôi!"
Lâm Vũ Sinh vùng vẫy thoát khỏi tay Trọng Dương Hạ, vội vàng đi tìm điện thoại của mình vừa mở khóa vừa nói: "Tối hôm đó, anh ta đột nhiên gọi điện cho tôi nói điện thoại hỏng không thanh toán được, bảo tôi qua giúp anh ta thanh toán một chút, tôi vào rất nhanh rồi ra ngoài ngay!"
Gọi điện cho Tiểu Lưu, Lâm Vũ Sinh gần như phải nín thở, hai giây sau lại nghe thấy giọng nói tuyệt vọng.
"Số điện thoại bạn gọi không liên lạc được , vui lòng kiểm tra lại sau…"
Cậu mới đột nhiên nhớ ra hôm nay đi làm không thấy Tiểu Lưu, ban đầu còn định hỏi anh ta tiền, đáng tiếc không gặp được, Lâm Vũ Sinh khi tan làm vẫn đang suy nghĩ ngày mai nhất định phải đòi lại tiền.
Cảm giác không lành như một làn sương dày dần bao trùm Lâm Vũ Sinh, cậu từ từ đặt điện thoại xuống: "Không gọi được, tại sao vậy?"
"Tôi có ghi chép cuộc gọi và ghi chép thanh toán!" Lâm Vũ Sinh lại vội vàng tìm kiếm, thì bị Trọng Dương Hạ đập vào mu bàn tay, điện thoại rơi xuống đất trượt đi rất xa.
"Cậu nghĩ rằng đã sắp xếp trước thì sẽ không có chuyện gì à?"
Trọng Dương Hạ cười lạnh một tiếng: "Cậu và anh ta quan hệ rất tốt? Đêm rồi lại còn đi giúp anh ta trả tiền, phục vụ vẫn luôn đợi cho đến khi cậu xuất hiện mới hành động, cậu nghĩ mọi người đều là kẻ ngu hả?"
"Tôi không có!" Lâm Vũ Sinh lớn tiếng nói: "Tại sao tôi phải làm như vậy chứ?"
"Trước khi tôi đi công tác, không phải cậu đã kiểm tra điện thoại của tôi sao." Trọng Dương Hạ nhìn chằm chằm vào Lâm Vũ Sinh: "Cậu nghĩ rằng cậu giấu giếm tốt lắm à? Cậu không phải vẫn muốn xem tôi và cậu ta có cách liên lạc nào khác không chứ gì!"
Lâm Vũ Sinh hít một hơi lời nghẹn ở cổ họng, nửa ngày không thốt ra được chữ nào.
Thực sự là cậu đã kiểm tra điện thoại của Trọng Dương Hạ.
Nhưng lần đó thực sự không phải nghi ngờ, mà là muốn xem phần mềm mua sắm của Trọng Dương Hạ, cậu muốn nhớ những thứ trong giỏ hàng của Trọng Dương Hạ sau đó mua về làm quà cưới cho cả hai người.
Nhưng lúc này, lời giải thích như vậy lại trở nên thật vô nghĩa. Lâm Vũ Sinh cảm thấy mình như bị cuốn vào một cơn xoáy trong suốt, càng vùng vẫy càng ngạt thở.
"Tôi thật sự không có." Giọng nói Lâm Vũ Sinh có chút run, cậu cẩn thận nhớ lại chi tiết của đêm hôm đó: "Tôi không muốn làm mất lòng Tiểu Lưu nên mới vào trong. Sau khi vào tôi thực sự chỉ nói chuyện với người phục vụ đó, vì tôi không tìm thấy Tiểu Lưu. Tiểu Lưu đã mượn điện thoại của anh ta để gọi cho tôi, tôi đã gọi lại cho anh ta, sau đó anh ta chủ động đến dẫn tôi đi một, chỉ cho tôi vị trí của Tiểu Lưu rồi rời đi."
Đó là tất cả sự thật, nhưng không ai tin.
Trọng Dương Hạ hít một hơi thật sâu: "Người phục vụ đã biến mất rồi, đồng nghiệp của cậu cũng không thấy. Tôi không biết cậu đã hứa hẹn gì với họ mà họ mới giúp cậu làm việc này, nhưng ba người vào khách sạn đã bị bắt, họ đã khai ra người trung gian đã trả thù lao cho họ."
"120000 tệ."
Lâm Vũ Sinh lập tức cứng đờ, không thể tin nổi lắc đầu, thậm chí hít thở cũng trở nên khó khăn.
"Lâm Vũ Sinh! Đi nhặt điện thoại lên, chứng minh rằng gần đây cậu không có một khoản chi tiêu nào vừa đúng 120000 tệ."
120000 tệ, có không? Có.
Mặt Lâm Vũ Sinh trắng bệch như giấy, không có chút máu, cả người như bị đóng băng, chỉ có đôi tay hơi run rẩy cho thấy sự hoảng loạn cực độ trong lòng cậu.
Lâm Vũ Sinh biết từ Trần Diệp rằng hồi nhỏ Trọng Dương Hạ có một mô hình ô tô hắn rất thích, nhưng Trọng Minh không mua cho hắn, giờ đã ngừng sản xuất từ lâu. Lâm Vũ Sinh liền đăng tin trên mạng, muốn chi một số tiền lớn để mua lại một chiếc từ người khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!