Chương 42: “Không tìm thấy Bệ hạ!”

Bầu không khí bỗng nhiên im lặng.

Việt An đợi một lúc lâu mà vẫn không nghe người ta nói "được", cậu cảm thấy hơi thắc mắc.

Trình độ giao tiếp của cậu vẫn dừng lại ở mức bắt chước thuần tuý, bé mèo nhỏ mua đồ chưa bao giờ chặt chém trả giá, thậm chí cũng không biết tính số lẻ là cái gì.

Cậu chỉ nhớ rõ lúc trước Quý Tu Quân mua linh thạch đã nói ba câu kia, sau đó cậu chỉ hoàn hoàn chỉnh chỉnh nói lại mà thôi.

Tinh thạch năng lượng cao cấp, có bao nhiêu?

Giá bao nhiêu?

Lấy hết, không tính số lẻ, 120 vạn.

Hai câu trước Việt An đều hiểu, câu cuối Việt An lại không hiểu chữ nào —— được rồi, chỉ hiểu hai chữ đầu tiên.

Việt An trầm mặc nhìn người thương nhân vẫn đang câm nín, cậu hơi hơi cảm thấy hình như mình đã sai chỗ nào đó.

Cậu không nói chuyện.

Cũng không biết mình nên nói gì.

Lúc này không nên yêu cầu cậu biết phải nói gì, dù sao cậu chỉ mới học được cách phát âm vào ngày hôm qua thôi.

Mà gã thương nhân luôn cảm thấy đoạn đối thoại của bọn họ có chút quen tai —— đầu tiên là người đó gây một ấn tượng vô cùng sâu sắc đối với gã, cẩn thận nghĩ lại một lần, chẳng phải là lời nói nguyên gốc của người kia vào lúc trước hay sao?

Gã mờ mịt một lát, lại quan sát tỉ mỉ thiếu niên một lần, thử dò hỏi: "Thưa quý khách, giá của tinh thạch năng lượng cao cấp sẽ thay đổi tuỳ lúc."

Việt An hơi nghiêng đầu, không hiểu rõ lời này có quan hệ gì với cậu.

Mà gã thương nhân lại bị phản ứng của cậu làm cho hơi sợ hãi.

Gã lại thử nói: "Vẫn bớt 1 vạn cho ngài như cũ, đây đã là chiết khấu cao nhất rồi, 135 vạn."

Nói xong gã hơi dừng lại, bổ sung thêm: "Một viên."

(*) 135 vạn/viên.

Việt An nghe gã nói như vậy, lập tức hiểu rõ lúc trước mình nói sai chỗ nào.

Bé mèo nhỏ im lặng một lúc lâu, trưng vẻ mặt hoàn toàn không có cảm xúc, rút ngắn câu nói cuối cùng của Quý Tu Quân, chỉ để lại mấy từ cậu hiểu, dứt khoát nói: "Lấy hết."

Hai bên giao dịch hoàn mỹ đạt thành nhận thức chung, biểu tình của gã thương nhân thoáng chốc thoải mái hơn.

Người này cũng không phủ nhận giả thuyết lúc trước của gã, tám chín phần mười là vị đại gia gây chú ý lần trước kia.

Một khách hàng lớn tốt tính.

Hào phóng không dài dòng, quẹt thẻ gọn gàng và nhanh nhẹn, không thiếu tiền.

Gã thương nhân vui vẻ lấy ra máy quẹt thẻ ở dưới quầy, nhấn số lượng rồi nói: "Tiền đặt cọc là 540 triệu."

Chợ đen có một chỗ tốt, không cần nộp thuế.

Một cuộc giao dịch lớn cũng đủ tiền để cho một hệ thống cửa hàng duy trì thật lâu.

Vận khí năm nay không tệ, liên tục có hai đơn đặt hàng lớn.

Phải biết rằng một lần bọn họ nhập hàng tinh thạch năng lượng là tám trăm viên, dựa theo lượng tiêu thụ của năm trước, số lượng này cũng đủ để cho gã bán hơn một năm, năm nào không tốt thì một năm cũng bán không hết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!