"Đang làm mèo, sao lại biến thành người chứ."
Nguyên soái Kevin vừa ôm mèo vừa than thở.
Ông vuốt lông Việt An, lại thở dài.
"Làm người thật tốt, sao lại biến thành mèo rồi."
Việt An lười biếng lắc đuôi.
"Meo~"
Nguyên soái Kevin lại thở dài một cách nặng nề, trên khuôn mặt anh tuấn viết đầy mấy chữ "tang thương".
Quý Tu Quân thu dọn mấy cái hộp bỏ vào thùng rác, rồi quay đầu nhìn thầy của anh.
"Thầy muốn ăn tối ở đây sao?" Anh hỏi.
Nguyên soái Kevin lắc đầu.
Ông muốn về nhà với bà xã.
Quý Tu Quân nhìn Nguyên soái Kevin trầm mặc vuốt vuốt Việt An, hiếm khi không soi mói khẩu vị, kêu một đống thức ăn vị cay giao đến nhà, anh suy nghĩ một hồi lâu, rồi lại ngồi đối diện Nguyên soái Kevin.
Nguyên soái Kevin hơi im lặng, ông vuốt vuốt bộ lông mềm mượt của cục lông nhỏ trên đùi, ngón tay xoắn bộ lông trắng như tuyết thành từng lọn từng lọn.
Cái đuôi của Việt An lắc lư nhàn nhã lúc ẩn lúc hiện, ngẫu nhiên sẽ đập nhẹ lên tay Nguyên soái Kevin, thỉnh thoảng grừ grừ, cũng không để ý hành vi làm loạn lông cậu của Nguyên soái Kevin.
Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy khí tức mất mát trên thân của người này, Việt An cậu đành làm một con mèo nhỏ thông minh, biết quan tâm, ôn nhu thiện lương!
Cho vuốt vuốt lông thì sao.
Chỉ cần không giống như Quý Tu Quân – một lời không hợp lập tức bóp trứng (bi) thì chuyện gì cũng dễ nói.
Nguyên soái Kevin cũng không ép hỏi Quý Tu Quân vì sao Việt An lại biến thành người, ông rất tin tưởng học sinh của mình, loại bí ẩn này, học trò không nói thì ông cũng lười chủ động hỏi chuyện.
"Thưa thầy." Quý Tu Quân chỉnh sửa suy nghĩ của mình, nói với thầy của mình, "Con vẫn chưa đưa hình người của Việt An đi làm kiểm tra gene."
Nguyên soái Kevin nâng mắt lên: "Hửm? Có gì khác nhau sao?"
"Chắc có." Quý Tu Quân cũng cảm thấy không chắc chắn lắm.
Theo lý thuyết thì chỉ cần cùng là một cá thể, kết quả kiểm tra gene đều giống nhau.
Nhưng bởi vì sự đặc thù của Việt An, Nguyên soái Quý không có chút chắc chắn nào đối với chuyện này.
Nhất định phải cho Việt An một thân phận hợp pháp.
Mặc dù Việt An hình mèo có thể dùng tài khoản thân phận(*) của Quý Tu Quân để ra ngoài tiêu xài hoặc làm những chuyện khác, nhưng hình người lại không thể sử dụng như hình mèo được.
(*) Tài khoản thân phận = chứng minh nhân dân bản điện tử.
Khi người bình thường trả tiền nhất định phải ấn dấu vân tay, xác nhận dấu vân tay phù hợp với tài khoản thân phận.
Thật ra khi Việt An trả tiền cũng phải nghiệm chứng thân phận, nhưng mà thứ cậu ấn không phải dấu vân tay, mà là dấu chân nhỏ, đây là do Bộ An toàn Thông tin bật đèn xanh cho bé mèo nhỏ, cột nghiệm chứng thân phận của Quý Tu Quân và Việt An vào chung một chỗ.
Thực tế là, coi như không có Nguyên soái Kevin, bản thân Quý Tu Quân cũng định sau khi được Việt An đồng ý thì sẽ lấy một cọng tóc của Việt An trong dạng người đi làm kiểm tra gene.
Nếu không có vấn đề gì thì dùng phương pháp thông thường cấp cho hình người của Việt An một thân phận phù hợp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!