Nguyên soái Kevin có một thói xấu nói mãi mà không chịu sửa —— so với ngồi trên ghế hoặc sô pha, ông thích trực tiếp ngồi dưới đất hơn.
Nhà Quý Tu Quân trừ cầu thang ra, nơi khác đều được trải một tầng thảm mềm dày, ngay cả phòng dành cho khách bị bỏ trống và WC cũng vậy.
Thảm làm bằng chất liệu đặc thù, không thấm nước không tích bụi, có thể sử dụng hơn bảy mươi năm.
Đây là do cha mẹ Quý Tu Quân trải để đề phòng con nhỏ nhà mình té bị thương ngoài ý muốn.
Kết quả là không những phòng té ngã mà còn hấp dẫn một vị Nguyên soái Kevin.
Lúc này Nguyên soái Kevin đang ngồi xếp bằng trên tấm thảm mềm mại cùng với Việt An, trong tay ông còn cầm một cuốn sách dạy trẻ con, hiện đang làm mẫu cách phát âm cho Việt An.
Dáng vẻ không ngại phiền, giọng nói ôn hoà nhẹ nhàng, làm mẫu đúng chuẩn, quả thật làm người khác hoài nghi người này có phải là Nguyên soái Kevin không hay là bị đánh tráo rồi.
Thực tế là Nguyên soái Kevin cũng có chút buồn rầu, thiếu niên trước mặt ông không giống với trẻ con bình thường.
Trẻ con thường sẽ có bản năng bắt chước để học tập những âm thanh xung quanh, từ đó mà tự nhiên có được năng lực giao tiếp ngôn ngữ.
Nhưng Việt An lại không có loại bản năng bắt chước này —— bản thân cậu không phải con người, cũng không biết cách khống chế dây thanh quản và đầu lưỡi của con người, dùng những bộ phận này để phát ra âm thanh.
Chỉ một từ "papa" này thôi, Nguyên soái Kevin đã dạy khoảng bốn mươi phút.
Thật vất vả dạy Việt An nắm giữ kỹ năng sử dụng dây thanh quản, sau đó lại tốn nửa tiếng dạy cậu khống chế đầu lưỡi và động tác môi, nói được ngôn ngữ tiêu chuẩn của loài người.
Mà hơn một tiếng trước đó, Nguyên soái Kevin vẫn luôn dạy Việt An đi đường, khống chế thân thể và điều khiển cơ bắp để làm động tác và di chuyển bình thường.
Mà thể nhân bản quả thật là một tờ giấy trắng ở phương diện này, trừ việc tố chất thân thể không tệ ra thì những phương diện khác thậm chí không thể bằng so với em bé mới ra đời của loài người.
Ít nhất là em bé vừa sinh ra cũng biết khóc, biết phát ra âm thanh, còn có cảm xúc của bản thân, sau đó qua một thời gian sẽ lớn lên thành một cá thể hoàn mỹ và độc lập.
Nhưng thể nhân bản lại không có những bản năng này, mặc dù đây là bản năng mà bất kỳ sinh vật nào cũng có —— có lẽ cậu đã từng có chúng, nhưng sau khi trải qua bóng tối dài đằng đẵng, cậu dần dần quên mất bản năng của mình.
Tất nhiên là vì sao ông lại cố chấp khẳng định cậu là một thể nhân bản mà không phải người yêu nhỏ của học sinh nhà ông, một phần là vì toàn thân thiếu niên xinh đẹp kia đều lộ ra cảm giác "Tôi không phải nhân loại bình thường" đầy thoát tục và ngưng đọng, một phần là vì ông hiểu rõ Quý Tu Quân không phải loại người kim ốc tàng kiều.
Hiện tại trên đời này, muốn nói ai là người hiểu rõ Quý Tu Quân nhất, Nguyên soái Kevin mà nhận đứng thứ hai thì tuyệt đối không có ai dám đứng nhất.
Quý Tu Quân rất bài xích chuyện tìm bạn giường, người khác có thể không biết, nhưng Nguyên soái Kevin thân là thầy của anh nên biết rất rõ.
Lý do bài xích vô cùng đơn giản: Gene của Quý Tu Quân đặc biệt, ai dám chắc tìm bạn giường xong sau này có phát sinh rắc rối gì rồi biến thành một loạt hiệu ứng mắc xích hay không.
Dù sao đối với địa vị và đẳng cấp gene đặc thù của Quý Tu Quân mà nói, sự tình cần phải cân nhắc ở phương diện này rất nhiều.
Nguyên soái Kevin hiểu rõ năng lực của học sinh ông, cũng cực kỳ hiểu con người anh, nên thiếu niên này hoàn toàn không có khả năng là người tình Quý Tu Quân nuôi ở nhà được.
Lần trước tới người này vẫn chưa xuất hiện, sau khi Quý Tu Quân xông vào Bộ Nghiên cứu Khoa học một lần, khi về bỗng nhiên lòi ra thêm một người, vậy tám chín phần mười cậu là một trong những thể nhân bản được cứu ra.
Vì để đảm bảo những thể nhân bản này sau khi cứu ra vẫn có thể sinh hoạt bình thường, tư liệu của họ được bảo mật không được công bố với bên ngoài, cho dù là người có cấp bậc cao như Nguyên soái Kevin cũng phải xin Bộ Nghiên cứu Khoa học, có lý do chính đáng mới có thể lấy được tư liệu.
Cho nên Nguyên soái Kevin có đầy đủ bằng chứng cho thấy Việt An là thể nhân bản được cứu ra, về phần vì sao Quý Tu Quân lại đưa thể nhân bản này về nhà, ông cũng không biết rõ, nhưng ông hiểu rõ học sinh của ông, nếu như không nắm chắc, Quý Tu Quân tuyệt đối sẽ không để cho người ta tuỳ ý đến gần mình, chứ nói chi là thiếu niên này đi ra từ phòng của anh.
Nguyên soái Kevin vừa dạy vừa suy nghĩ có nên làm kiểm tra gene hay không, nếu không có vấn đề thì suy xét để người khác nhận nuôi.
Thậm chí ông còn nhắn tin cho phu nhân nhà mình để xin ý kiến.
Nguyên soái Kevin cũng không ngại chuyện Việt An có thể không phải là con người.
Loài người đã mất đi hành tinh mẹ ra sức chiến đấu hơn một ngàn năm, cuối cùng cũng đoạt được một không gian sinh tồn trong vũ trụ và thành lập chính quyền.
Từ lúc đó trở đi toàn bộ tinh tế đã thay đổi và bình an hơn nhiều, trong những năm hoà bình này, tình huống loài người nhận nuôi con non của sinh vật có trí tuệ khác cũng không hiếm thấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!