Mèo Anh lông ngắn
[?? Thậm chí không có chút do dự mà đã kéo đen người ta!!]
[Lúc nãy lướt qua danh sách đen, có phải tất cả đều là số liên lạc của Bộ Nghiên cứu Khoa học Đế quốc không?]
[Dù sao đều là tên Bộ Nghiên cứu Khoa học Đế quốc…]
[Loài mèo này hộ chủ như vậy sao… Đáng ghét, hâm mộ quá đi, Pipimon nhà tôi cũng không nhiệt tình như vậy!]
[Pipimon rất dễ sợ hãi, khi bị cái gì đụng vào cũng có thể hoảng sợ co thành một quả cầu.]
[Pipimon nhà tôi cũng vậy!!]
[Theo lý mà nói, ngoại trừ những động vật hoang dã trên những hoang tinh chưa khai thác kia, thì những động vật được con người thuần dưỡng đều trải qua tiến hoá khi bước qua lỗ sâu.]
[Đúng vậy, thực dụng và mỹ quan không thể đi với nhau được, cho nên chúng nó tiến hoá xấu đi không ít.]
"Miáo!" Việt An nhìn thấy bình luận này, không phục kêu một tiếng.
Lần này lại có người hiểu được ý của cậu.
[Tính thực dụng và mỹ quan có thể đi với nhau được, Việt An bày tỏ không phục!]
Việt An ưỡn ngực nhỏ, lắc lắc đuôi: "Miao!"
[Có thể là, cái từ… đáng yêu này được cân đo đong đếm dành riêng cho loài vật mang tên mèo.]
Việt An kiêu ngạo grừ một tiếng, ngồi trên bàn liếm móng vuốt.
Đầu lưỡi hồng nhạt liếm rồi lại liếm cái chân lông xù, sau đó hơi co chân vào sát thân thể trắng như tuyết, đệm thịt mềm mại lúc ẩn lúc hiện.
[Không hề có chút năng lực chống cự nào…]
[Chết rồi, hình như tôi mắc bệnh tên không nuôi mèo thì sẽ chết!]
[Bệnh nan y luôn.]
[Chỉ có tôi nhìn hộp thức ăn còn lại hả? Sao không ăn?]
[Chắc muốn để dành cho Nguyên soái.]
[Nguyên soái đang ở phiên toà.]
[Chừa lại chờ chủ về ăn, thật ngoan.]
[Phiên toà vừa mở không bao lâu, lúc về chắc nguội mất rồi…]
Việt An run lỗ tai, đôi mắt mèo xanh lam đẹp đẽ long lanh giống như viên bảo thạch tốt nhất bao quanh đồng tử đen như Hắc Diệu thạch.
Phòng ăn rất sáng nhưng ánh nắng mặt trời cũng không chiếu thẳng vào.
Đôi mắt mèo tròn vo, nhìn vô cùng vô tội, tinh khiết, thiện lương, cậu nhẹ nhàng "Miap" một tiếng, khiến người ta không khỏi liên tưởng những từ như "ấm áp", "đẹp đẽ", "thuần khiết" để miêu tả cậu.
Cục Lông Nhỏ xinh đẹp, thuần khiết như tuyết trắng nhìn những bình luận kia, sau đó buông chân xuống, cong lưng xoay người, rồi quay đầu ăn hết món ăn cuối cùng trên bàn.
[…]
[À…]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!