Chương 28: (Vô Đề)

Từ rất lâu trước đây, Giang Bảo Thuần đã phát hiện ra một điều rằng bản thân rất khó để toàn tâm toàn ý với một điều gì đó mãi mãi.

Cô không phải kiểu người đa tình, cũng chẳng thích những kẻ đa tình, nhưng đúng là rất dễ bị những thứ mới mẻ thu hút, khiến sự chú ý của mình xao nhãng.

Ngoại trừ vẽ tranh, thì bất kể làm gì cô cũng hơi bị "ba phút nhiệt huyết".

Ngay cả khi nghe nhạc, cũng hiếm khi cô lặp lại một bài.

Chia tay với Bạc Tuấn đúng là hơi vội vàng, thậm chí có phần giống như kiểu "chia tay đột ngột" thường thấy trên mạng.

Nhưng đã là không thích thì chính là không thích, cô không thể lừa dối bản thân.

Bạc Tuấn quen cô gần nửa năm, đáng lý nên hiểu tính cách của cô.

Anh thích sự hiếu kỳ mạnh mẽ ở cô, thích cái cách cô luôn hứng thú và muốn khám phá mọi điều mới mẻ. Thế nên cũng phải đoán được rằng, sớm muộn gì, chính vì những đặc điểm đó, cô sẽ rời khỏi anh.

Tương tự, cô cũng không thể tự lừa dối mình rằng mình không có cảm giác gì với Bạc Hàn Nghiêu.

Đã như vậy, thì tại sao không thử một lần với cậu ấy?

Huống chi, Bạc Hàn Nghiêu còn thẳng thắn, chân thành và mãnh liệt hơn những gì cô tưởng tượng.

Đúng lúc ấy, điện thoại cô rung lên, hiện lên một tin nhắn mới.

Bạc Tuấn: [Tiểu Thuần, dạo này em có rảnh không? Anh muốn mời em ăn một bữa.]

Tim Giang Bảo Thuần bất chợt thót lên.

Không hiểu sao lại có cảm giác như bị bắt quả tang đang làm chuyện xấu.

Vừa mới xác nhận mối quan hệ với Bạc Hàn Nghiêu xong, thì tin nhắn của Bạc Tuấn liền đến… Trùng hợp đến lạ.

Chẳng lẽ Bạc Hàn Nghiêu đã nói chuyện của hai người họ cho Bạc Tuấn rồi?

Giang Bảo Thuần do dự một lát, nhắn lại: [Anh muốn đi đâu?]

Bên kia mãi không thấy phản hồi.

Khoảng nửa tiếng sau, Bạc Tuấn mới nhắn lại: [Xin lỗi, nãy anh đi tắm. Em có muốn đến nhà hàng nào không?]

Bảo: [Anh tìm em có chuyện gì sao?]

Bạc Tuấn: [Muốn xin lỗi em về chuyện trước kia, nghe nói em đã nghỉ việc rồi.]

Không nghi ngờ gì nữa, lời xin lỗi chỉ là cái cớ, mục đích thực sự của Bạc Tuấn là muốn hẹn cô ra ngoài.

Giang Bảo Thuần bất chợt nhớ đến lời xin lỗi của Bạc Hàn Nghiêu.

Cậu không vòng vo, cũng không che đậy, khi nhận ra mình sai liền trực tiếp nói hai chữ "xin lỗi".

Còn Bạc Tuấn, rõ ràng biết việc cô nghỉ việc có thể là do mình, lại không nói thẳng một câu xin lỗi, mà dùng cái cớ mời ăn cơm để bày tỏ.

Nếu như cô chưa ở bên Bạc Hàn Nghiêu, có lẽ sẽ cảm thấy sự "cúi đầu" của Bạc Tuấn khiến người ta động lòng.

Đúng vậy, với Bạc Tuấn mà nói, sau khi bị cô từ chối dứt khoát vẫn mời cô ăn cơm, đã là một sự cúi đầu rồi.

Tuổi tác và địa vị của anh, đã định trước là sẽ không giống con trai mình mà nói lời xin lỗi, càng không giống con trai mình mà thẳng thắn bày tỏ cảm xúc.

Người càng trưởng thành, càng kỵ nói ra hết những điều trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!