Chương 16: (Vô Đề)

Quả nhiên, Tạ Dư Diễm đi theo sau.

Giang Bảo Thuần liếc cậu ta một cái, thấy cậu vẫn còn mặc đồ của thương hiệu tài trợ, tốt bụng nhắc nhở: "Cậu không thay đồ ra à?"

Tạ Dư Diễm: "Không sao, lát nữa tôi cho người mang trả lại."

Giang Bảo Thuần im lặng.

Chuyên viên phối đồ hợp tác với cô là người nóng tính, cách ba hôm lại cãi nhau với người mẫu một trận. Nếu để chị ta biết Tạ Dư Diễm chưa trả đồ, khả năng cao sẽ lập tức gọi thẳng đến công ty quản lý người mẫu, đích danh yêu cầu Tạ Dư Diễm hoàn trả.

Thôi kệ, dù sao mất mặt cũng không phải cô.

"Đinh" một tiếng, cửa thang máy mở ra.

Sáu giờ tưởng chừng là giờ cao điểm tan sở, nhưng vì làm thêm đã trở thành bình thường, trong thang máy không có ai.

Giang Bảo Thuần đành phải bóp mũi, đi cùng thang máy với Tạ Dư Diễm.

Vừa lúc cửa thang máy khép lại, điện thoại của Giang Bảo Thuần reo lên, cô lấy ra nhìn, là cuộc gọi của Bạc Tuấn.

Cô vừa định tắt máy thì Tạ Dư Diễm thò đầu sang: "Bạc Hàn Nghiêu gọi à?"

Hành động này thật sự là không có khái niệm ranh giới cá nhân, Giang Bảo Thuần lập tức nghiêng điện thoại vào trong, tránh ánh mắt tò mò của cậu ta: "Liên quan gì đến cậu?"

Tạ Dư Diễm bày ra vẻ mặt vô tội: "Tôi chỉ muốn xác nhận xem Tiểu Giang lão sư có còn người theo đuổi nào khác không thôi mà."

Giang Bảo Thuần lười để ý, cúi đầu chơi điện thoại.

Cuộc gọi rất nhanh tự động ngắt.

Nhưng chưa đến hai giây sau, Bạc Tuấn lại gọi tới.

Thấy Tạ Dư Diễm sắp lại lên tiếng, Giang Bảo Thuần dứt khoát nhấn nghe: "A lô."

Bên kia đầu dây chỉ có tiếng hô hấp trầm lặng.

Giang Bảo Thuần mới chợt nhớ, cô và Bạc Tuấn đã lâu không liên lạc.

Đây là lần đầu tiên họ nói chuyện kể từ sau khi chia tay.

Lạ kỳ là, vào khoảnh khắc nghĩ đến Bạc Tuấn, hình ảnh hiện lên trong đầu cô lại là khuôn mặt của Bạc Hàn Nghiêu.

… Có lẽ vì hai người họ quá giống nhau.

Vài giây sau, cuối cùng cũng vang lên giọng nói trầm ấm của Bạc Tuấn: "Tiểu Thuần, sao em không trả lời tin nhắn?"

"Vừa tan ca."

Giọng Bạc Tuấn bình tĩnh nhưng đầy áp lực không thể từ chối: "Vậy thì vừa hay, cùng đi ăn tối đi."

"Không muốn," Giang Bảo Thuần từ chối, "Em tăng ca hai hôm đến hai giờ sáng, lấy đâu ra sức đi ăn với anh."

Tạ Dư Diễm bỗng nhiên cười khẽ một tiếng.

Giang Bảo Thuần khó hiểu, chẳng biết cậu ta cười cái gì.

Bạc Tuấn đột nhiên hỏi: "Bên cạnh em có người à?"

Giang Bảo Thuần càng thêm khó hiểu: "Em đang ở trong thang máy, bên cạnh là đồng nghiệp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!