Chương 43: (Vô Đề)

Thấy Tần Lạc Xuyên đẩy cửa tiến vào, Thương Thanh Nguyệt lập tức đứng dậy giới thiệu với người bên cạnh, "Đây là phu quân của em, Tần Lạc Xuyên".

Nói xong lại nhìn về phía Tần Lạc Xuyên nói, "Phu quân, đây là Chu tiểu công tử, Chu Tầm".

Người nọ thoạt nhìn chỉ lớn hơn Thương Thanh Nguyệt một hai tuổi, đánh giá Tần Lạc Xuyên một lượt từ đầu đến chân, hỏi, "Nghe Thanh Nguyệt nói lần này cậu đến kinh thành là để sang năm tham gia thi Hội?".

Tần Lạc Xuyên đáp, "Đúng vậy".

Chu Tầm gật đầu một cái nói, "Không tồi".

Thương Thanh Nguyệt biết y thế này là ấn tượng ban đầu đối với phu quân của mình khá tốt, ở bên cạnh nói giúp vào, "Phu quân tốt lắm".

Chu Tầm cười cười, không nói gì.

Hiện tại Tần Lạc Xuyên đang đi cùng Thương Thanh Nguyệt đến đây, bởi vậy lúc hai người họ nói chuyện, hắn yên lặng ngồi một bên uống trà.

Khiến hắn có chút khó hiểu chính là, phu lang nhà mình vừa đến kinh thành, ngày hôm sau đã truyền tin cho người này, trước đó cũng nghe Thương Thanh Nguyệt nói người này ngày thường công việc bận rộn, nhưng cũng lập tức bớt thời gian gặp mặt bọn họ.

Quan hệ của hai người đáng lí phải rất thân thiết mới đúng.

Nhưng bọn họ nói chuyện lại vô cùng khách sáo, đơn giản là Chu Tầm hỏi Thương Thanh Nguyệt một ít chuyện ở trấn Vũ Khê, cùng với ở kinh thành có chỗ ở hay không.

Rồi sau đó là Thương Thanh Nguyệt hỏi Chu Tầm một ít chuyện vụn vặt trên phương diện sinh hoạt, rõ ràng là hai người đang quan tâm lẫn nhau, nhưng lại làm người khác cảm thấy có loại cảm giác hơi xa cách.

Bên này Tần Lạc Xuyên uống được hai chung trà, bên kia Thương Thanh Nguyệt và Chu Tầm nói chuyện cũng đã gần xong.

Chu Tầm đứng dậy nói, "Biết em sống không tồi, anh cũng yên tâm rồi, sau này ở kinh thành, nếu như có chuyện gì, để người truyền tin cho anh".

Chần chừ chốc lát, y lại nói tiếp, "Anh trai em bên kia anh đã cho người hỏi thăm, trước đó vài ngày truyền đến tin tức, nói là đã khôi phục chức vị ban đầu, đoán chừng không bao lâu nữa sẽ gửi tin cho em".

Thương Thanh Nguyệt nghe vậy ánh mắt sáng lên, có chút kích động nói, "Cảm ơn".

Chu Tầm nghe vậy một chút bất an che giấu cực tốt trên mặt tan biến đi, cười nói, "Em biết không cần cảm ơn mà".

Nói xong cũng đi ra cửa.

"Chờ một chút". Không biết Thương Thanh Nguyệt nghĩ tới cái gì, đầu tiên là có chút xoắn xuýt, nhưng rất nhanh đã hạ quyết tâm, bình thản nói, "Trước đây em có chỗ nào thất lễ, xin anh Tầm thứ lỗi".

Chu Tầm nghe vậy ngẩn ra một chút, không nghĩ đến y sẽ nói như vậy, ngoài ý muốn hơn là xưng hô của y với mình, tiếp theo cười nói, "Chuyện đó cũng không thể trách em".

Ngừng một chút mới nói tiếp, "Cửa hàng của anh còn có ít chuyện phải xử lí, em cũng về sớm một chút đi, trời giá rét thế này, em lại có thai, đừng để bị cảm lạnh".

Nói xong thì rời đi trước.

Tần Lạc Xuyên để Thương Thanh Nguyệt đợi ở nhã gian trước, bản thân thì để tiểu tư đi đánh xe ngựa ra, như vậy sau khi xuống lầu là có thể lên xe ngựa ngồi, không cần ở bên ngoài hứng gió.

Chỉ là lúc đi tính tiền mới biết được Chu Tầm đã trả tiền từ lâu.

Lúc trở về trên lầu hắn bèn nói chuyện này với Thương Thanh Nguyệt, Thương Thanh Nguyệt không bất ngờ chút nào, bật cười nói, "Đình Vân Hiên vốn dĩ chính là sản nghiệp của anh ấy, sao có thể để người khác trả tiền".

Rời khỏi quán trà, hai người mới phát hiện khoảng thời gian này, tuyết không những không thấy ngừng, ngược lại càng rơi càng lớn.

Cũng may trong xe ngựa có đốt chậu than, sau khi đi lên, Tần Lạc Xuyên lấy một cục than trắng trong vách ngầm bỏ thêm vào, than trắng cháy rất mau, rất nhanh xe ngựa đã trở nên ấm áp.

Lại thêm than cho lò sưởi tay của Thương Thanh Nguyệt, lúc này Tần Lạc Xuyên mới hỏi ra nghi hoặc vẫn luôn đè ở đáy lòng từ khi gặp Chu Tầm, "Rốt cuộc y là ai?".

Thương Thanh Nguyệt biết phu quân không phải hỏi thân phận của Chu Tầm, mà là quan hệ với nhà bọn họ, ngừng một chút mới nói, "Anh ấy và anh trai có hôn ước".

Tần Lạc Xuyên gật gật đầu, nếu như có quan hệ thông gia, thì rất nhiều chuyện đã có thể giải thích rõ ràng, chỉ là lại có chút khó hiểu, nếu có hôn ước với anh trai, vì sao Thương Thanh Nguyệt và y lại xa cách như vậy, hắn cũng đâu thấy phu lang nhà mình có xu hướng brother complex đâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!