Chương 21: (Vô Đề)

Qua hết Trung thu là sắp bắt đầu bận bịu thu hoạch vụ thu, mặc dù nhà Tần Lạc Xuyên trồng kê không nhiều lắm, nhưng những thứ cây trồng khác cũng không ít.

Chỉ khoai lang đã gần một mẫu đất, nguyên nhân của chuyện này không chỉ vì hai người hắn và Tần Ngôn đều thích ăn khoai lang, mà còn vì trấn Vũ Khê vào mùa đông trời lạnh, lại thường xuyên có tuyết rơi, cây trồng trong ruộng rất khó sinh trưởng, gà nuôi trong nhà đều dựa vào ăn khoai lang sống qua mùa đông.

Mấy ngày trước lúc đào khoai lang, Tần Lạc Xuyên mới đột nhiên nghĩ đến, khoai lang nhiều như vậy, hình như nhà mình không có chỗ chứa.

Vì thế lại lâm thời quyết định đào một cái hầm.

Nói đến đào hầm đất, Tần Ngôn bày tỏ mặc dù đã từng thấy, nhưng không biết cụ thể làm ra như thế nào, Thương Thanh Nguyệt lại là ngay cả thấy cũng chưa từng thấy. Tần Lạc Xuyên thì khá hơn một chút, biết kết cấu đại khái, nhưng cũng không dám động tay đào bừa.

Thế là lại đến trong thôn mời một người già có kinh nghiệm đến chỉ đạo.

Việc đào hầm đất tiến hành cũng nhanh, bản thân Tần Lạc Xuyên thể lực kinh người, một người đảm đương mấy việc, không quá mấy ngày đã đào xong hầm đất.

Cây trồng trong ruộng lần lượt được thu về, nhưng không lập tức thu vào trong hầm, khoai lang và bí đỏ cần phải hong khô bớt nước trước, bắp thì cần phải phơi khô hoàn toàn, còn phải tuốt hạt.

Nhưng chuyện tuốt hạt nhất thời không gấp, chờ trời lạnh rảnh rỗi lại làm cũng không muộn.

Vào thời điểm bọn họ bận đến tối mặt tối mũi, bên phía nhà họ Thương truyền đến tin tức tách hộ, Thương Thanh Nguyệt đã biết trước dự định của thím ba, nên cũng không cảm thấy bất ngờ.

Chỉ là không biết thím ba dùng cách nào, chuyện tách hộ lại là do chi lớn nói ra trước, không chỉ được chia hai mẫu đất không nói, mà còn bởi vì chú ba là con vợ lẽ, ông cụ Thương cũng đã qua đời, nên ngay cả chuyện bình thường con cái phải cung cấp nuôi dưỡng cha mẹ cũng không cần đưa bao nhiêu.

Thương Thanh Nguyệt là một song nhi đã lấy chồng, đương nhiên không thể đến tham dự chuyện tách hộ của bọn họ, chỉ khi sự việc đã quyết định xong, chọn ngày giờ, cùng Tần Lạc Xuyên đến nhà mới của chú ba một chuyến, xem như đi mừng tân gia cho họ.

Cả nhà chú ba vẫn như cũ ở tại thôn Lý gia, nhưng không biết là vì muốn cách xa cả nhà chi lớn một chút hay là vì nguyên nhân khác mà chi lớn ở phía Tây thôn, bọn họ thì dọn tới phía Đông.

Hai nhà một trái một phải, ở giữa cách cả cái thôn, không tính xa, nhưng cũng không gần.

Biết mấy người Thương Thanh Nguyệt muốn đến, Thương Minh Hòe đã chờ ở giao lộ từ sớm, đến lúc nhìn thấy người là vội vội vàng vàng chạy tới gọi, "Anh ba, anh rể".

Vẻ mặt bớt đi mấy phần dè dặt so với chưa tách hộ, nhiều thêm vài phần hoạt bát.

Lúc này mới chỉ tách hộ được mấy ngày mà thôi, Thương Thanh Nguyệt có chút cảm khái đồng thời lại có chút vui mừng, sờ sờ đầu Thương Minh Hòe nói, "Dẫn đường đi".

Thương Minh Hòe gật gật đầu đi ở đằng trước, dọc đường đi đều đang nói một ít chuyện vụn vặt sau khi tách hộ với Thương Thanh Nguyệt.

Cuối cùng ba người dừng lại trước một gian nhà đất.

Tần Lạc Xuyên nhìn lướt qua, thấy dấu vết loang lổ trên tường nhà đất, góc tường còn có rêu xanh chưa rửa sạch, hẳn là nhà ở đã có chút lâu năm, cũng không có người ở trong thời gian dài, trên nóc nhà mảnh ngói hai màu mới cũ, chứng tỏ căn nhà mới được sửa chữa.

Hai người mới đi vào nhà, thím ba đã tiến lên đón, nói, "Trong nhà đơn sơ, các con ngồi tùy ý".

Tần Lạc Xuyên lấy cái sọt trên lưng xuống, sau khi lấy ra mấy thứ rau dưa cà tím, đậu que ở mặt trên sọt, bên dưới sọt là hai con gà mái già, "Trong nhà cũng có một ít đồ khác nhưng đều không dễ mang, hai con gà mái này thì lấy trứng cho Minh Hòe ăn đi ạ".

Lúc ban đầu nhìn thấy hai con gà mái kia, thím ba đã sửng sốt, nghe Tần Lạc Xuyên nói như vậy thì cười nhẹ nói, "Đã như vậy, thì thím không khách sáo nữa".

Dứt lời lại nói, "Mọi người trò chuyện trước, thím đi nấu cơm".

Nhà đất là nhà hai gian trước sau, phía sau là phòng ngủ, phía trước thì là nơi ăn cơm và sinh hoạt ngày thường, nhưng Tần Lạc Xuyên chú ý tới, trong góc phòng còn bày một tấm ván gỗ dựng thành giường đệm đơn sơ, hẳn là cho Thương Minh Hòe ngủ.

Nhà đất không có nhà bếp riêng biệt, chỉ dùng cỏ tranh và thân cây dựng tạm một cái lều giản dị ở bên cạnh, tránh mưa nắng lúc nấu cơm, chẳng qua là những đồ đạc cần thiết khi nấu cơm, mỗi lần nấu đều phải dọn từ nhà chính qua, làm xong lại dọn về, rất bất tiện.

Thấy Tần Lạc Xuyên đang đánh giá gian nhà, chú ba có chút ngượng ngùng nói, "Gian nhà là mua nhà cũ của người trong thôn, thời gian vội vàng, chỉ có thể như thế".

Bản thân Tần Lạc Xuyên vừa mới xây nhà ở, đương nhiên biết một mảnh đất từ lúc mua đến cuối cũng xây xong nhà cần bao nhiêu thời gian, cho dù mấy người chú ba xây đơn sơ hơn nhà mình, không có hơn nửa tháng thì không hoàn thành được, huống chi sau khi tách hộ, không có khả năng chi lớn để cho bọn họ tiếp tục ở bên kia, hiện giờ có thể có một gian nhà nhỏ che mưa chắn gió như vậy, đã rất không dễ dàng.

Vì thế hắn gật đầu một cái, nói, "Thím ba thu xếp rất tốt".

Chú ba đã quen ít nói, nhưng nghe Tần Lạc Xuyên nói như vậy, hiếm khi phản bác, "Chung quy là hẹp một chút".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!