Chương 40: (Vô Đề)

Con đường tám ngàn dặm – Chương 40

Tháng Sáu 4, 2023 ~ Tũn Còi

Chiều thứ năm, Mạnh Quân một mình trở về Hàng Châu.

Dư Phàm đi làm về, nhìn thấy cô, quan sát một lượt: "Không bị đen đi."

Mạnh Quân nghe vậy vui vẻ nói: "Gen di truyền tốt, trời sinh không bắt nắng."

Dư Phàm cất giọng thản nhiên: "Mẹ thấy là con không nghiêm túc làm việc, hàng ngày đều trốn trong ký túc xá chơi."

Mạnh Quân không nói nên lời, đang muốn phản bác lại, câu tiếp theo của Dư Phàm đã truyền tới: "Mới kết thúc kỳ thi đại học được mấy ngày, con giữa chừng chạy về, sao không đi thăm hỏi gia đình học sinh?"

Mạnh Quân từ lâu đã quen với các kiểu khiêu khích của bà: "Con là giáo viên dạy nhạc chạy đi thăm hỏi gia đình học sinh, vượt quá chức phận, người ta có giáo viên chủ nhiệm, giáo viên bộ môn."

Dư Phàm nói: "Trong đầu lại nghĩ tới chuyện quay trở lại sáng tác chứ gì?"

Mạnh Quân: "Đó là công việc của con, sao con có thể không nghĩ tới được?"

Dư Phàm: "Mẹ luôn cảm thấy cái nghề bạc bẽo dễ bị đào thải lãng quên này không nghiêm túc. Con còn trẻ, quay lại trường học nghiên cứu sinh, thi công chức vẫn còn kịp."

Mạnh Quân không nói lời nào. Trong mắt Dư Phàm, cô là một người không làm việc gì tử tế ra hồn.

Ba Mạnh Thư Hoa gọi cả hai vào ăn cơm, tạm thời xoa dịu bầu không khí căng thẳng giữa hai mẹ con.

Trên bàn ăn, Mạnh Thư Hoa trò chuyện cùng con gái, không đề cập một chữ nào đến việc cô về Thượng Hải sáng tác nhạc, chỉ tán gẫu những chuyện xảy ra trong lúc dạy học. Mạnh Quân hào hứng kể, ba nghe đến hăng say, mẹ ngồi bên cạnh lắng nghe, vẻ mặt cũng không tệ. 

Giữa chừng, Dư Phàm hỏi: "Lần trước nghe con nói, ở bên đó có một người bạn học chung thời đại học?"

Mạnh Quân cúi đầu ăn canh, "dạ" một tiếng.

"Cậu ấy làm nghề gì, sao lại chạy lên tận miền núi?"

Mạnh Quân: "Năng lượng gió."

Dư Phàm nhướng mày, bình luận: "Vừa khổ vừa mệt, quanh năm công tác xa nhà, không phải công việc tốt. Có điều đàn ông con trai, không sao."

Bao nhiêu buồn bực tích tụ trong lòng, Mạnh Quân lại nghe thấy bà nói: "Công ty của Hà Gia Thụ làm ăn rất tốt đúng không?" 

"Mẹ," Mạnh Quân cảm thấy bà không chịu nhìn nhận thực tế: "Hà Gia Thụ và bạn gái cùng nhau mở công ty, quan hệ của bọn họ rất tốt, sắp đính hôn."

Dư Phàm chuẩn bị nổi giận, Mạnh Thư Hoa đã múc cho bà chén canh, nói: "Hà Gia Thụ tốt, Quân Quân nhà chúng ta cũng tốt. Hiếm khi con gái về nhà một chuyến, vui vẻ ăn cơm nào."

Ông xã đã lên tiếng, Dư Phàm không nhắc tới chuyện đó nữa, một lát sau lại nói: "Có phải con vẫn chưa chia tay với Lâm Dịch Dương không, mẹ nói cho con biết, mẹ sẽ không bao giờ đồng ý."

Mạnh Quân nhíu mày: "Sao ham muốn kiểm soát của mẹ lại mạnh như vậy?"

Mạnh Thư Hoa thấy vậy, kéo tay vợ ra hiệu cho bà đừng nói nữa, rồi nhẹ nhàng hỏi: "Quân Quân, nói cho ba biết, có phải con và Lâm Dịch Dương chưa chia tay đúng không?"

Mạnh Quân nóng nảy: "Tính cách con thế nào mẹ không rõ, ba cũng không rõ hay sao, đã sớm cắt đứt không còn quan hệ!"

"Được được được, con đừng kích động." Mạnh Thư Hoa dỗ dành: "Chia tay là tốt rồi. Khoan nói tới chuyện mẹ con không thích cậu ta, về phần ba, mặc dù không muốn trong nhà có một người nổi tiếng như vậy nhưng trước kia ba cũng không phản đối. Thế nhưng cách cư xử sau này của cậu ta không đáng mặt một người đàn ông. Chia tay là tốt rồi." Ông vỗ nhẹ vào tay Dư Phàm, nhưng bà vẫn tỏ vẻ không hài lòng.

Mạnh Quân biết hai người họ chắc chắn đã xem đoạn video kia và lầm tưởng bờ vai lộ ra đó là của Lâm Dịch Dương.

Mạnh Quân nghĩ tới Trần Việt, lồng ngực như tức nghẹn. Cô không kìm được, nói thẳng: "Con có bạn trai rồi, là bạn cùng lớp hồi đại học lần trước có nói với ba mẹ, Trần Việt."

Trên bàn cơm lặng phắt như tờ. Ngay cả Mạnh Thư Hoa cũng nhất thời không cách nào tiếp nhận được diễn biến đột ngột này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!