Chương 32: Muốn có một gia đình với nàng

Mặc dù đã sống độc lập được vài tháng, nhưng kỹ năng sinh hoạt của Mộ Thu Từ vẫn không tiến bộ bao nhiêu. Nhìn căn nhà cô đang ở là biết ngay—làm sao có chuyện cô tự mình vào bếp nấu ăn chứ.

Công dụng lớn nhất của căn bếp này chỉ là để nấu đồ ăn liền.

"Quần áo vứt đi rồi thì phải mua mới, không thể cứ mặc hoài quần áo của mình được." Mộ Thu Từ suy nghĩ một lúc. Cô cũng không biết nên mua thế nào—chẳng lẽ kéo theo Lục Y Vũ, người còn chưa ăn mặc chỉnh tề, ra ngoài dạo phố sao?

Chuyện đó không thể nào xảy ra. Không nói đến việc bản thân Lục Y Vũ chắc chắn sẽ không đồng ý, chỉ riêng việc bắt đối phương cứ thế mặc quần áo của mình ra đường, cô cũng không làm được.

"Nếu không còn cách nào khác, thì để người ta giao hàng đến tận nơi vậy." Cô lau khô nước trên tay, nghĩ thầm.

Khi đi ngang qua phòng khách, vừa định trở về phòng thì chuông cửa vang lên.

Mộ Thu Từ bước đến mở cửa. Điều đầu tiên cô nhìn thấy không phải là người, mà là một chồng hộp cao hơn cả đầu người. Chỉ cần nhìn bên ngoài cũng có thể nhận ra những món đồ bên trong có giá trị không hề nhỏ.

"Xin hỏi, cô có phải là Mộ Thu Từ không?" Người phía sau đống hộp hạ thấp chúng xuống một chút, để lộ gương mặt đang nở nụ cười lễ phép, tạo cảm giác dễ chịu.

"Là tôi." Cô hơi ngơ ra một chút rồi gật đầu, "Xin lỗi, anh là...?"

"Tôi là nhân viên của chi nhánh khu số 37 'Lansa'. Ở đây có sáu bộ quần áo cần cô ký nhận, phiền cô ký vào đây giúp tôi."

"Xin lỗi, tôi không đặt mấy món này... Không đúng, người đặt hàng là ai?" Mộ Thu Từ định từ chối, nhưng đột nhiên quay đầu nhìn về phía cửa phòng.

"Là một cô họ Lục, thông tin chi tiết thì tôi không tiện tiết lộ."

"Được rồi, bao nhiêu tiền?" Mộ Thu Từ ký tên lên tờ hóa đơn. Nghĩ cũng biết là Lục Y Vũ mua—nàng ấy không phải kiểu người chịu thiệt thòi.

Nhưng khi nhớ đến mức lương ít ỏi của mình, cô bắt đầu lo lắng không biết có đủ tiền trả không. Hoàn toàn quên mất rằng, vợ cô giàu đến mức nào.

"Số tiền đã được thanh toán toàn bộ khi đặt hàng. Cảm ơn cô đã mua sắm, chúc cô một ngày tốt lành." Nhân viên giao hàng chuyển đồ vào trong, đặt lên bàn trà, xác nhận xong xuôi rồi rời đi.

Mộ Thu Từ nhìn chồng hộp quà cao hơn nửa mét trên bàn trà, kích cỡ mỗi hộp đều khác nhau, cô khẽ thở dài.

Cô ôm hộp đi gõ cửa phòng, nhưng bên trong không có động tĩnh gì. Do dự một chút, cuối cùng cô vẫn đẩy cửa bước vào.

Trên giường của cô có một chỗ phồng lên. Tiến lại gần hơn, cô mới phát hiện Lục Y Vũ đang cuộn mình trong chăn, chỉ lộ ra nửa cái đầu tựa lên gối, y hệt như trước đây.

Vòng quanh khu Hoàn Thái Dương không có bốn mùa thay đổi rõ rệt, nhưng con người đã mô phỏng nhiệt độ theo từng mùa. Thời điểm hiện tại tương đương với mùa thu trên hành tinh Lam Tinh, không khí hơi se lạnh.

"Ngủ rồi à?" Cô đặt hộp quà sang một bên, cúi xuống nhìn kỹ hơn. Trên tủ đầu giường, chiếc quang não của Lục Y Vũ đã được tháo xuống, nằm yên lặng ở đó.

Thấy Lục Y Vũ đã ngủ say, Mộ Thu Từ cũng không định đánh thức nàng ấy. Hôm nay thực sự là một ngày đầy căng thẳng.

Sáng sớm nàng đã phải dậy sớm để chuẩn bị cho buổi gặp mặt, sau đó lại trải qua tình huống hỗn loạn do vụ nổ. Lục Y Vũ chọn quần áo xong thì cảm thấy hơi buồn ngủ.

Ở trong môi trường khiến nàng cảm thấy an toàn thế này, vừa có cảm giác buồn ngủ là lập tức ngủ thiếp đi.

Từ khi mang thai, thời gian ngủ của nàng tăng vọt, cả ngày lúc nào cũng trong trạng thái buồn ngủ. Trước đây khi làm việc, nghe báo cáo thôi cũng có thể ngủ gật.

Mộ Thu Từ mở hộp quà, lấy quần áo bên trong ra treo lên. Cô nhìn vào tủ quần áo, phát hiện hầu hết chúng đều là gam màu lạnh.

Cô không biết nấu ăn, nhưng là ủi vài bộ quần áo thì không thành vấn đề.

Trong một khách sạn nào đó, Chu Cẩn Du đang dùng bữa. Cô nhìn Vân Hi đang gặm thìa mà cạn lời:

"Cô có thể ăn đàng hoàng được không? Cứ nhìn chằm chằm ra ngoài làm gì, chị dâu của tôi hiện tại còn khỏe hơn cô đấy."

Câu sau cô hạ thấp giọng. Dù sao xung quanh cũng chẳng có ai khác—cô đã bao trọn nơi này rồi, để tránh bị làm phiền khi ăn uống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!