"Chị, đừng vô lý như vậy có được không?" Nhìn chồng tài liệu chất đống trước mặt, Lục Thanh Vũ hoàn toàn tuyệt vọng. Cô đang trong kỳ nghỉ, nhưng bây giờ lại cảm thấy không những không được thư giãn mà còn như rơi vào địa ngục.
"Vô lý à?" Lục Y Vũ nở một nụ cười nhạt đến mức gần như không nhìn thấy, bước đến bên cạnh chồng tài liệu và gõ nhẹ lên đó.
"Đây vốn dĩ là trách nhiệm của em. Trước đây em còn nhỏ, chị không tính toán, nhưng giờ em cũng lớn rồi."
Không, cô hoàn toàn không muốn tiếp nhận trách nhiệm này! Lục Thanh Vũ rất muốn lắc đầu như trống bỏi để từ chối, nhưng lại bị nụ cười ngọt ngào như hoa của chị gái áp chế, không dám phản kháng.
"Chu Quân, theo tôi ra ngoài một chút. Vân Hi, trông chừng em ấy giúp tôi, đừng để chạy mất."
"Thanh Vũ, có gì không hiểu thì hỏi Vân Hi. Cô ấy giỏi hơn em nhiều đấy." Nói xong, Lục Y Vũ dẫn Chu Quân ra khỏi phòng.
"Tiểu boss, mời ngài bắt đầu đi." Vân Hi nhìn vị tiểu boss bi thương tuyệt vọng, ho khẽ một tiếng nói. Trong lòng cảm thấy có chút không quen, làm việc hai tháng rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy sếp của mình trong bộ dạng này.
"Chị tôi tuyển cô làm trợ lý, chắc chắn rất giỏi mấy việc này rồi?" Lục Thanh Vũ lật hai tờ tài liệu, nhìn hàng loạt con số và thuật ngữ chuyên ngành khiến đầu cô đau như búa bổ.
Về nhà nghỉ ngơi đúng là một sai lầm. Lục Thanh Vũ liếc nhìn đám vệ sĩ cao lớn bên ngoài, trong lòng thầm tặc lưỡi.
"Tàm tạm thôi." Vân Hi khiêm tốn đáp.
"Vậy cô giúp tôi làm đi, tôi sẽ không nói cho chị tôi biết đâu." Lục Thanh Vũ đưa tay định kéo cô ấy.
"A—— không được, không được! Nếu để sếp biết, chắc chắn tôi sẽ bị bắt đi tranh việc với robot xây dựng mất!" Vân Hi nghe xong thì ngớ người, điên cuồng lắc đầu từ chối.
Nhìn Vân Hi không chịu giúp đỡ mà còn lùi mấy bước đến sát cửa, Lục Thanh Vũ biết không thể trông cậy vào cô ấy. Chẳng lẽ thực sự phải ngoan ngoãn xử lý đống tài liệu này?
Hay là đánh ra ngoài luôn cho nhanh? Nhưng vừa nhìn đám vệ sĩ bên ngoài, cô lại nản lòng. Một mình cô khó lòng địch nổi nhiều người như vậy. Chị cô hiểu cô quá rõ, chắc chắn đã sắp xếp toàn cao thủ, không thể nào là những tay mơ được.
Vân Hi không biết tính khí của vị tiểu boss này thế nào, chỉ nghe nói là một Alpha đang theo học tại học viện quân sự, tuổi tác còn nhỏ, cả người đều toát lên vẻ trẻ trung và hiếu thắng.
Trong văn phòng riêng của Lục Y Vũ, nàng để Chu Quân ngồi xuống nói chuyện.
"Mấy ngày trước tôi không khỏe, không nghe báo cáo công việc. Hôm nay cô báo cáo luôn đi." Nàng tựa lưng vào ghế, tinh thần có vẻ không tốt như thường ngày.
Chu Quân gật đầu đồng ý. Những việc không quan trọng thường không đến tay cô để báo cáo với sếp. Dù có được báo cáo, nếu có thể tự giải quyết thì cô cũng sẽ không làm phiền sếp.
Nếu không phải do Vân Hi lỡ miệng, Chu Quân khó mà tưởng tượng được vị sếp nhìn như sẽ độc thân cả đời này lại kết hôn sớm như vậy.
Vừa báo cáo, trong lòng cô vừa có chút thắc mắc. Ban đầu, cô cứ nghĩ pheromone trên người sếp là do giao dịch tiền bạc hoặc từ một câu lạc bộ cao cấp nào đó. Không ngờ lại là một cuộc hôn nhân hợp pháp.
Ở bên ngoài, Mộ Thu Từ hắt xì một cái, thầm nghĩ có phải mình bị cảm do ngủ chung với Lục Y Vũ mấy hôm nay không.
Chu Quân phần nào có thể hiểu chuyện giấu hôn nhân. Dù sao cô đã theo sếp ba năm, ít nhiều cũng nghe được một số chuyện về gia đình sếp. Nhưng đã kết hôn rồi mà sếp vẫn luôn mang theo thuốc ức chế thì thật quá kỳ lạ.
Dấu vết đánh dấu không thể giả được. Dấu răng trên sau gáy sếp lộ ra vô tình, chẳng lẽ là tự cắn sao?
"Chương trình thăm dò tài nguyên khoáng sản tại khu R vành đai Kuiper gần sao Hải Vương trong hệ Mặt Trời đã hoàn thành. Việc khai thác sau này có thể mang lại lợi nhuận gấp đôi hiện nay."
"Theo đánh giá, tài nguyên khu R có thể khai thác ít nhất năm năm."
"Chỉ có năm năm thôi sao?" Lục Y Vũ cau mày, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn. "Nếu tôi nhớ không lầm, trong các khu khai thác của Tinh Diệu, khu β có thời gian khai thác dài nhất đã hơn hai mươi năm, khu γ ngắn nhất cũng đã được mười năm rồi."
"Tuổi thọ trung bình của các khu mỏ chỉ từ hai mươi đến ba mươi lăm năm. Hẳn là đã có nhiều khu khai thác cạn kiệt rồi."
"Không sai, trong ba năm tới, hơn tám mươi phần trăm khu khai thác năng lượng cấp β của tập đoàn sẽ đóng cửa, bảy mươi phần trăm khu cấp γ cũng sẽ cạn kiệt."
"Tiến độ nghiên cứu năng lượng mới thế nào?" Lục Y Vũ suy nghĩ một lát rồi hỏi. "Hai năm trước chúng ta khởi động dự án, bây giờ tiến triển đến đâu rồi?"
"Về nghiên cứu thì chưa có đột phá mới, nhưng kế hoạch đến hiện tại vẫn tiến hành rất thuận lợi." Chu Quân do dự một chút, không nhắc đến trở ngại kỳ lạ gần đây vì cô vẫn có thể xử lý được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!