Chương 127: Móc ngoéo là đồng ý rồi

"Thu Từ, lời của Thanh Vũ nói có thật không?" Lục Y Vũ nhìn cô.

"Thật." Mộ Thu Từ lúc này mới nhớ ra, mình còn chưa nói với Y Vũ chuyện không thể ở lại lâu.

"Lại là mệnh lệnh nữa đúng không?" Lúc này Lục Y Vũ còn có thể nói gì được nữa, "Đưa Tinh Tinh cho em, chị vào bếp rửa rau đi."

Lục Thanh Vũ thấy chị dâu bị mắng thì vui ra mặt, "Chị, đúng lúc em có vài chuyện công ty muốn hỏi."

"Vậy thì em dỗ Tinh Tinh đi."

Tinh Tinh được Y Vũ ôm vào lòng, vừa nức nở vừa quay mặt đi không nhìn cô.

Còn Lục Thanh Vũ thì sao có thể để yên mà xem trò vui được. Mộ Thu Từ đi ngang qua em vợ, liền đưa tay kéo thẳng cô vào bếp.

"Khó khăn lắm mới được về, để chị một mình bận rộn sao được. Nào nào, vào giúp chị một tay..."

Vừa đi vừa nói, danh nghĩa là cần người phụ giúp.

"Em không đi, buông em ra —— Chị ơi, mau xem chị dâu kìa, cứ bắt nạt em hoài."

Lục Thanh Vũ lúc đầu còn kêu gào được mấy tiếng, sau bị Mộ Thu Từ bịt miệng thì không phát ra được lời nào.

Trong bếp, Mộ Thu Từ đóng cửa lại, nhìn cô em vợ chuyên thích đổ thêm dầu vào lửa.

"Em không thể để cho chị yên mấy ngày này được à? Lần sau còn chẳng biết có về được không."

Cô cố ý hù dọa Lục Thanh Vũ, nếu không kỳ nghỉ ngắn này cũng chẳng yên ổn nổi.

Lục Thanh Vũ thật sự bị lời cô nói dọa sợ. Trước giờ cô ấy chưa từng nói điều gì thiếu chắc chắn như thế.

"Chị dâu đang đùa với em đúng không?" Cô hỏi với vẻ không tin.

"Em thấy chị đang đùa à?"

Mộ Thu Từ cười mà không cười, vẻ mặt giả vờ lo lắng.

"Chuyện dị chủng em cũng đâu có không biết. Đế quốc hiện tại vẫn chưa có cách nào thật sự chế ngự được chúng."

"Kỹ thuật bên Liên minh có hữu hiệu hay không vẫn còn là dấu hỏi lớn."

"Nguy hiểm như thế, vậy thì chị đừng... Chị mà có chuyện gì, chị em biết làm sao?"

Lục Thanh Vũ nhíu mày. Vốn định khuyên chị dâu đừng đi, nhưng lời như "một quân nhân mà lùi bước" thì chính cô nói ra cũng thấy không ổn, mà Mộ Thu Từ chắc chắn càng không chấp nhận.

"Không lẽ chị muốn chị em còn trẻ mà đã phải ở vậy?"

Lục Thanh Vũ nghĩ vậy, liền đổi lời.

Con bé chết tiệt này, may mà là em gái của Y Vũ, không thì Mộ Thu Từ đã vả một cái rồi. Cô cố nén cảm giác muốn trợn trắng mắt.

"Chị còn chưa chết mà."

"Hay là chị ly hôn với chị em trước đi, sau này có lỡ thế nào cũng còn đường tái giá."

Lục Thanh Vũ nói, mắt đầy phức tạp lẫn áy náy nhìn chị dâu.

Mộ Thu Từ xắn tay áo lên, hôm nay cô nhất định phải dạy dỗ con nhóc này một trận.

Lục Y Vũ dỗ được Tinh Tinh, nói với bé rằng Thu Từ không cố ý muốn đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!