Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, Mã Bưu đã nhận lỗi, Nhạc Tiên Dẫn cũng không so đo:
"Là tại hạ làm việc chưa đủ chu toàn, gây phiền toái cho gia chủ, ta cũng hiểu nỗi băn khoăn của gia chủ, cẩn thận chèo thuyền xa vạn dặm."
Mã Bưu bèn xuống nước theo bậc thang của gã:
"Quầy rầy Nhị gia rồi, ta dẫn mấy huynh đệ về đây."
Giờ phút này tìm đến Nhạc Tiên Dẫn đúng là không ổn.
Nhưng cũng may ở bến tàu kẻ đến người đi nườm nượp, Nhạc Tiên Dẫn đang giám sát chuyện buôn bán, có thêm mấy người gọi là thương nhân đến đàm phán cũng hợp lý.
"Gia chủ ra về cẩn thận."
Vừa thấy khuôn mặt xa lạ đến, Lục Lân đã kêu người báo cho Cố Trầm.
Cố Trầm tới đúng lúc, vừa hay nhìn thấy gã thương nhân mới bàn bạc công chuyện với Nhạc Tiên Dẫn xong đi ra khỏi khoang thuyền.
"Đại thiếu gia, để tiểu nhân đi theo."
Mấy thương nhân kia trông mặt lạ hoắc.
Mặc dù mang theo người lạ bên ngoài tới đàm phán không phải chuyện hiếm, nhưng rõ ràng mấy vị này không phải những tên thương nhân trước kia Nhạc Tiên Dẫn hẹn đàm phán.
Lục Lân cảm thấy hơi kỳ lạ, bọn họ không vội.
Lục Lân xuất thân võ sĩ, người nào có luyện võ hay không y liếc mắt cái là nhận ra.
Tên cầm đầu có bước chân rất vững vàng, thân thủ không tệ.
Đại thiếu gia. Lục Lân thấp giọng,
"Bọn chúng biết võ công."
Hiện nay sơn tặc rất hung hăng ngang tàng, có biết một số chiêu thức phòng vệ cũng không lạ gì.
Cố Trầm không dám ngồi chờ chết, dù cho có là một chút thay đổi của từng người, hắn cũng muốn tự mình điều tra:
"Các ngươi trông chừng ở đây, Lục Lân đi cùng ta."
Vừa rồi Nhạc Tiên Dẫn có nhắc hiện giờ gã đang bị theo dõi rất chặt, bởi vậy Mã Bưu không định mang người quay về.
Cả đoàn người hùng dũng tiến vào phố xá sầm uất.
"Gia chủ, chúng ta đi đâu vậy?"
Mã Bưu dẫn theo không nhiều người lắm, đều là mấy tên huynh đệ thân thuộc.
"Vất vả lắm mới ghé qua đây, đưa các ngươi đi tìm chút thú vui."
Trong sơn trại quanh năm suốt tháng không có đàn ông cũng không có phụ nữ, đám huynh đệ đúng là chẳng khác nào hoà thượng.
Mấy người nghe xong câu này của hắn thì thoáng cười nhạo, sau đó lao ngay vào làng chơi An Thành.
Mấy tên tiểu quan với mấy cô nương lầu xanh thấy đám người Mã Bưu thì liền chạy tới.
Mấy người ở đây ngoài có công dụng trên giường thì còn có con mắt rất thâm độc, rất biết cách nhìn người.
Họ nhìn Mã Bưu là biết người cầm đầu của đám này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!