Edit: cô Dờ
Lâm Nhược Thu muốn hỏi Cố Uyển, nhưng hắn lại lạnh lùng nói: Về phòng đi.
Đám hạ nhân cúi đầu im lặng đứng xung quanh chờ xem kịch vui, Lâm Nhược Thu nghẹn họng.
Cố Uyển nhìn Nhạc Doanh Khuyết,
"Vất vả cho tẩu tử rồi, ta đi trước."
Hắn đợi trong thư phòng một lúc thì thấy Cố Trầm vội vã quay về, còn có chưởng quầy của các cửa hàng và sư phụ lái thuyền.
Xong việc chưa?
Cố Trầm liếc nhìn Cố Uyển.
Cố Uyển dâng tờ khế ước lên, Đại ca xem.
Thấy bộ dạng nhà có tang của đệ đệ, Cố Trầm cũng không nói gì, quay ra nói với vị sư phụ,
"Thuyền về tay rồi, cho dù các vị tuổi lớn cũng không hề gì, kinh nghiệm phòng phú, việc đoàn thuyền còn phải nhờ các sư phụ trông coi."
Một vị cảm thán,
"Già rồi học không nổi nữa đâu, nhưng sống tới tuổi này rồi mà còn có thể nhìn thấy xa luân thuyền, chết cũng nhắm mắt."
Trần sư phụ cứ đùa.
Cố Uyển đứng ngay bên cạnh nhưng tuyệt nhiên không một ai kêu Nhị thiếu gia.
"Thuộc hạ đã xem qua sổ sách của chuỗi cửa hàng dưới tên Đại Thiếu nãi nãi, chờ mấy cửa hàng trên phố Tây chỉnh lý xong thì cũng đưa qua cho Đại Thiếu nãi nãi kiểm tra một lượt."
Đây là chưởng quầy của mấy cửa hàng suýt bị Cố Uyển thế chấp. Cố Uyển làm đương gia kinh doanh lỗ vốn, mấy chưởng quầy giờ nhìn thấy Nhị thiếu gia cũng chỉ cười nhạt.
Nghị sự xong Cố Trầm mới chậm rãi nói: Lui xuống đi.
"Đại ca, hôm nay huynh đến đoàn thuyền, các mối cũ kiểu gì cũng tìm được về..."
Cố Trầm ngắt lời,
"Ngươi coi Cố Trầm ta là thánh sao? Hô một tiếng là có người phải theo? Bây giờ Cố gia thành ra thế nào, ngươi cũng tự nhìn ra được."
Thấy Cố Uyển muốn nói lại thôi, Cố Trầm tiếp tục,
"Chờ phụ thân tỉnh lại rồi nói sau."
Cố Uyển ngại ngùng trở về phòng, Lâm Nhược Thu đã cố ý phát hỏa một trận, đồ vật rơi vỡ đầy đất nhưng Cố Uyển cũng không thèm để ý.
Thấy Cố Uyển không quan tâm, Lâm Nhược Thu càng tức,
"Cố Uyển, huynh nói gì đi chứ! Ta muốn ra khỏi phủ!"
Thấy bộ dáng khóc sướt mướt của Lâm Nhược Thu, Cố Uyển càng thêm phiền lòng,
"Nàng sống yên ổn vài ngày thôi được không? Bây giờ tình hình thế này mà còn giận dỗi cái gì."
Bây giờ đúng là không phải lúc khóc lóc, Lâm Nhược Thu thu lại sắc mặt,
"Đại ca khỏe lại rồi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!