Edit + Beta: Dĩnh Phan
Cha Chu bế con dâu vào phòng ngủ, sau khi đặt cô lên giường ông bèn đứng dậy. Trương Tiểu Phúc duỗi tay bắt lấy ông, đỏ mặt nói khẽ:
"Ba ơi, tiết trời thay đổi, một mình con ngủ rất lạnh, ba ngủ cũng con đi."
Ông ngẩn ra, thoáng do dự rồi gật đầu.
Ông khóa cửa lại xong rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
Ông có chút ngượng nghịu, quay đầu nhìn cô, thấy mặt cô đỏ hồng thẹn thùng, ông giật mình, ôm lấy cô nói:
"Con dâu, chúng ta… chúng ta đi ngủ thôi."
Má cô càng đỏ hơn, không nói một lời.
Cha Chu có chút bất an, bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người cô, đến khi thân thể nở nang trắng nõn của cô hoàn toàn bại lộ, ông cũng cởi sạch, rồi lại ôm cô vào lòng, kéo chăn che đậy thân thể hai người.
Ba chồng!
Cô khẽ gọi, chui vào trong ngực ông. Cơ thể ông nóng như lửa, cảm giác da thịt dán chặt vào nhau hết sức thoải mái. Tuy trong lòng cha Chu có chút mong muốn, nhưng bởi vì cô đang mang thai nên ông cũng không dám làm gì, chỉ dám ôm chặt lấy cô.
Cô lại không an phận, cố ý dùng chân cọ cọ lên trên đùi ông, cơ thể không ngừng ngọ nguậy. Cha Chu có muốn bình tĩnh cũng không được.
Tay nhỏ vuốt ve khắp nơi trên lưng ông:
"Ba…Con ngủ không được." Ông đã có ngòi lửa sẵn rồi, còn bị cô sờ thế này khác nào châm dầu vào lửa. Ông vội vàng bắt lấy cánh tay đang làm loạn.
Ông đã giữ tay cô thì cô dùng chân.
Đùi từ từ cọ sát lên chân ông, dụ dỗ hạ thân ngẩng cao đầu.
"Tiểu Phúc… Đừng đùa…" Cha Chu âm thầm kêu khổ, thở phì phò thấp giọng quát.
Cô hơi dẩu môi:
"Con không ngủ được. Con cũng không cho ba ngủ luôn. Ba con mình cùng nhau trò chuyện nha…" Cánh tay ngọc ôm lấy cổ ông, cơ thể không một mảnh vải cố tình ma sát lên người đàn ông, môi mềm tìm đến quai hàm, bụng phẳng lì kề sát vào ông, cảm nhận thịt căn nóng bổng bên dưới.
Được con dâu làm nũng thế này, là đàn ông đang lúc sung sức làm sao ông chịu nỗi. Bộ xương già của ông như muốn rụng rời, cúi đầu cắn lấy cánh môi thơm. Được ông phản hồi làm tâm hồn cô phơi phới, càng siết chặt ông hơn, nhiệt tình đáp lại.
Thân hình vạm vỡ đè lên người cô, tay bận rộn xoa nắn bầu ngực đầy đặn, đầu lưỡi liếm láp khắp mặt làm cô thở hồng hộc. Cô ôm lấy hai đầu gối, mở đường cho ông vào. Ông vội vàng đưa côn th*t vùi vào hoa huy*t, thỏa mãn rên một tiếng.
Nhục bổng như bị thiêu đốt trong dũng đạo nóng như lửa, hoa huy*t được an ủi bèn ra sức vây chặt lấy gậy th*t.
"Ưm… Ba chồng... Ứm... Thoải mái… Mau động đi…" Hai chân ép chặt trước ngực, hai tay ôm lấy cổ ông, đầu gối tì vào ngực rắn chắt. Hạ thân hai người hòa vào làm một, cự côn nóng hừng hực trong cơ thể cô giật giật, cảm giác được lấp đầy thế này làm cô thích vô cùng.
Mệnh lệnh của con dâu ông không dám không nghe. Lúc đầu ông còn cố kỵ cô mang thai, chỉ dám động một cách nhẹ nhàng. Khốn nỗi cô quá ranh mãnh, lại siết cơ bụng, tiểu huyệt kẹp lấy ông gắt gao, ý chí kiên định của ông mất hết, quăng hết cái gọi là lo lắng ra sau đầu.
Huyệt nhi thập phần trơn bóng, đâm vào rút ra vài cái, dịch nhờn ra nhiều hơn trở thành chất bôi trơn khiến ông dễ dàng hoạt động hơn.
Cự căn đen nhánh điên cuồng dội lên hoa tâm, tần suất thọc vào rút ra cao độ khiến cho tử cung co rút lại, nhanh chóng đưa cô lên cao trào.
"Ba chồng… Ân ân… Con muốn chết…" Cô thét chói tai, hai chân run lẩy bẩy, tiểu huyệt liên tục co rút mút lấy mút để gậy th*t. Khoái cảm đánh úp khiến cha Chu mất phòng bị, bắn ra ngoài.
Trương Tiểu Phúc chỉ cảm thấy cây gậy trong thân thể đột nhiên bành trướng, giật giât mấy cái bền như súng nước áp lực cao bắn hết tinh dịch ấm nóng vào tử cung.
Cha Chu thở phì phò rút phân thân mềm oặt ra, nhìn nùng tinh chảy từ cửa huyệt ra, biểu tình có chút ảo não:
"Sao ba lại vô dụng thế này. Nhịn một chút cũng không nỗi, không biết có làm em bé bị thương không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!