Chương 8: (Vô Đề)

Phần 8: Tại nạn trong phòng tắm

"Áo vừa rồi thì chắc quần vừa"

"Không phải thế đâu bố ơi… bố cứ thử hết cho con đi… à không cần… bố thử bộ đồ lao động này với một bộ sơ mi quần vải này nữa thôi… các bộ khác cũng cùng kích cỡ… bố chỉ phải thử hai bộ thôi…"

"Mua gì mà lắm thế… lãng phí…"

"Có đáng gì đâu bố… bố mặc thử quần đi…"

Ông Bảy có vẻ không thích cái vụ quần áo mới này lắm, ông chán nản làm theo lời Nguyệt Anh.

Ngắm nghía một lúc thì Nguyệt Anh nói tiếp:

"Vừa rồi đấy bố ạ… bố thay ra thử tiếp cái áo sơ mi này vào…"

"Tôi không cần phải mặc đồ đẹp thế này đâu…"

"Bố cứ mặc thử đi… mặc vài hôm là quen thôi… có khi bố lại thích í"

Ông Bảy lại mặc vào, cái áo khá vừa vặn giờ đến thử quần:

"Bố cởi quần dài ra được không… quần này bó hơn chút… mặc kèm với quần đùi thôi…"

Do thường xuyên tụt quần cho ông Bảy nên Nguyệt Anh cũng không còn quá ngại ngùng nữa.

Ông Bảy cởi quần dài mặc cái quần âu (quần vải) vào, Nguyệt Anh nhanh nhảu muốn mặc thử cho xong thành ra cái tay hơn hư muốn đưa ra kéo khóa quần, ông Bảy ngăn lại.

"Chị để tôi… tôi tự làm được…"

Nguyệt Anh gương mặt đỏ bừng vì vừa nãy cô hành động nhanh quá không suy nghĩ (tay nhanh hơn não):

Xin lỗi… con nhầm…

Bộ quần áo của ông Bảy mặc vừa khít, Nguyệt Anh hài lòng vì mất nhiều tâm sức để chọn:

"Bố sơ vin rồi dùng thêm thắt lưng này nữa là nhìn rất phong độ…"

Ông Bảy khá hời hợt: Ừ…

"Ở đây còn có… quần này bố… bố tự mặc nhé…"

Nguyệt Anh quay người đi ra ngoài đóng cửa lại, ông Bảy tò mò lấy hộp ra nhìn: Quần sịp.

Mấy chú mấy bác ở dưới quê thường không hay mặc quần sịp vì hồi xưa ở quê làm gì có ai mặc quần sịp bao giờ có cái quần đùi xanh vàng đỏ mặc đã là tốt lắm rồi.

Ông Bảy khá tò mò về cái quần sịp này vì cả đời ông chưa mặc nó bao giờ, ông bước đến chốt cửa lại rồi bắt đầu cởi quần dài rồi đến quần đùi, cái dương vật dài thòng đen đúa của ông Bảy hiện lên khiến Hải cũng phải khiếp vía.

"Đây có phải bố mình không đây… sao cảm giác cái của mình lại nhỏ hơn… haizz…"

Nhìn bề ngoài thì hai bố con chẳng có liên quan gì đến nhau hết, Hải nhìn đẹp trai sáng lạn cao hơn ông Bảy một chút khi cởi hết đồ ra thì lại tiếp tục có sự đối lập rất lớn:

Ông Bảy có làn da rám nắng đen đen tóc đã có nhiều sợi bạc, cơ thể rắn chắc khỏe khoắn không có mỡ thừa thậm chí có phần hơi gầy do ăn uống kham khổ tiết kiệm, còn Hải thì da trắng như con gái do không tiếp xúc với ánh nắng đi làm có xe ô tô lại ở chung cư chả biết đến mùi nắng gió bao giờ, cơ thể có phần hơi lỏng lẻo có chút béo do ít khi vận động thể thao.

Ông Bảy hợp với cuộc sống miền núi thôn quê dân giã còn Hải là con người hiện đại thuộc về phố xá thành thị.

Ông Bảy xỏ chân vào quần sịp và mặc thử nó, người mặc sịp lần đầu chắc chắn sẽ thấy khó chịu ông Bảy cũng vậy ông mặc thử đi lại quanh phòng xem thế nào, thi thoảng đưa tay xuống gãi gãi chắc là thấy ngứa ngáy bó chặt khó chịu, được 15 phút sau thì đã cởi ra nhìn vào cái quần sịp lẩm bẩm gì đó rất nhỏ khiến Hải không nghe thấy gì rồi ông Bảy cất cái quần sịp vào lại cái hộp ban đầu rồi mặc quần áo lại như cũ.

Sang ngày chủ nhật thì có vợ chồng Ngọc Mai (Chị ruột Nguyệt Anh) – anh Sơn (chồng Ngọc Mai) đến chơi và ở lại ăn cơm…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!