Phần 57: Bú
Ông Bảy dần dần quan tâm và nâng cấp hình ảnh bản thân, quần áo cũng phải là hàng mua ngoài tiệm to uy tín chứ không mua hàng chợ nhập lậu từ bên kia biên giới nữa.
Mua thêm máy sấy tóc vuốt vuốt keo các kiểu, còn mua thêm một con đồng hồ mới cóng, một sợi dây chuyền vàng óng không biết có phải vàng thật không.
Nhưng cho dù mang trên người vàng bạc đá quý hoặc kim cương đi nữa cũng không thể che giấu đi cái vẻ…
Nghèo của ông: Dáng người thấp ngắn, da đen nhẻm nhăn nheo, bước đi chấm phẩy không linh hoạt do di chứng từ đợt tai nạn, gương mặt thì đậm chất nhà quê nhìn không sang nổi.
Ấy thế mà lão già này lại có được một mỹ nhân mà bất kể người đàn ông nào cũng thầm ao ước, ông được sờ mó, được làm tình, được bắn tinh vào sâu trong âm đạo nàng. Nếu có ai đó biết sự việc này chắc chắn họ sẽ rất ngỡ ngàng bàng hoàng đây.
Lần đi khách sạn gần nhất của hai người là hôm Hải đi khai trương cùng sếp Hoàn và nhìn thấy ông Bảy. Rồi những lần làm tình tiếp theo diễn ra trong ngôi nhà 3 tầng tối tăm đó.
Căn phòng ngủ ở tầng 1 được coi là…
Căn phòng cưới được ông Bảy trang trí mấy ngày liền thật sạch sẽ thơm tho thì Nguyệt Anh mới chịu sang thăm và trao thân cho ông Bảy ở đó, ông Bảy hết sức vui mừng hôm đó làm tình và bắn tinh 2 lần liền.
Nguyệt Anh bị cạo trụi lông bướm là ở lần tiếp theo, hai người làm tình đến mệt nhoài rồi trần truồng nằm ngủ. Ông Bảy nhân lúc Nguyệt Anh ngủ say nhẹ nhàng vén chăn lên nắm lấy vài sợi lông mu rồi dùng kéo cắt tỉa rồi gom những sợi lông vào một cái túi, tỉa xong bên dưới thì ông Bảy muốn kéo hai đùi Nguyệt Anh ra để cắt bên dưới nữa nhưng lúc này Nguyệt Anh đã tỉnh dậy…
Uiiiii… làm gì thế?
Nguyệt Anh nhìn xuống đám lông mu đen nhánh của mình bị cắt thành nham nhở cô hét toáng lên:
"Ahhhhh… ông điênnnnn à…"
Ông Bảy chỉ biết cười thân thiện.
"Chết rồi… ông làm gì với nó thế này… hả…"
Nguyệt Anh đấm thùm thụp vào người ông Bảy.
Xin lỗi… xin lỗi…
"Xin lỗi thì có ích gì… trả lại lông cho tôi…"
"Hề hề… lấy lông của tôi nối vào…"
"Nối cái đầu ông… huhu…"
Nguyệt Anh khóc lên làm ông Bảy phát hoảng.
"Sao thế, cắt tỉa lông thôi mà có gì mà khóc"
Nguyệt Anh đoạt lại cây kéo trên tay ông Bảy:
"Tôi giết ông… ahhhh…"
Nguyệt Anh ngực phập phồng gương mặt tức giận nhìn vào ông Bảy ném cái kéo vào tương rồi nằm khóc tu tu… Ông Bảy vỗ về:
Không sao đâu…
"Ông là đồ khốn khiếp…"
"Cắt lông thôi… có cần gay gắt vậy không?"
"Tôi cắt chim của ông đi xem ông có giãy nảy lên không?"
"Ấy đừng… cắt lông thôi mà chứ có cắt da cắt thịt đâu"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!