Phần 34: Vỡ
Ngày hôm sau ông Bảy rời nhà từ sớm và buổi trưa không nấu cơm cũng không báo trước cho Hải hay Nguyệt Anh biết. Hải về nhà thấy Nguyệt Anh đang nấu ăn, Hải bắt đầu bực mình với ông Bảy.
Hải gọi điện:
Bố đang ở đâu thế…
Ông Bảy:
"Bố đang đi làm, cũng vừa mới nghỉ… đang chuẩn bị ăn cơm…"
Hải:
"Đi làm hay gì bố cũng phải báo trước chứ… mà bố làm gì thế ạ?"
Ông Bảy:
"Đang làm công trường, họ thiếu người sáng nay làm luôn…"
"Trời ạ… ai bắt bố phải đi kiếm tiền đâu… vợ chồng con chẳng nhẽ không nuôi được bố"
"Đã nói rồi, không phải vì tiền… mà ở nhà bức bách khó chịu"
"Con chịu bố đấy, có tuổi rồi ở nhà an nhàn hưởng thụ không chịu lại đi làm mấy cái việc đó"
"Ở nhà thấy không khỏe, làm việc cái thấy khỏe hẳn ra"
Haizzz…
– Nguyệt Anh:
Bố đâu rồi anh?
Hải:
"Bảo đi làm ở công trường… chán luôn… anh hết cách với bố rồi… không đòi về quê thì lại đòi đi làm thế này anh chịu, ở quê đi rừng đi nương còn quen giờ ở công trường nguy hiểm gấp trăm lần… vật liệu gạch mà rơi vào người thì… aizzz… tức điên mất… chắc chủ thầu tuyển người làm chui không có hợp đồng gì cảAnh đi đâu thế?
Còn chưa ăn cơm mà…Ăn uống gì nữa… bực mình… anh đi làm luôn đây…Mới mười hai giờ… vẫn còn kịp ăn cơm mà…Thôi nghỉ… khỏe…"
Hải bước ra khỏi căn hộ, tức tối đóng sầm cửa lại, Nguyệt Anh cũng không còn hứng nấu cơm nữa một mình cô nuốt không nổi.
Nguyệt Anh ngồi thẫn thờ trong bếp đến khi ngửi thấy mùi khét cô mới giật mình.
– Buổi tối tất cả đều đã đi làm về và ngồi trong mâm cơm, không ai nói câu gì, Hải cố kiềm chế bởi vì
"Trời đánh tránh miếng ăn".
Ăn xong ông Bảy vội vã đi về phòng, Hải gọi lại:
"Bố ngồi xuống đây con nói chuyện"
Ông Bảy ngồi xuống:
Nói đi
Hải:
"Bố đừng đi làm mấy việc đó… hao sức lại nguy hiểm chẳng giải quyết được vấn đề gì"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!