Chương 20: (Vô Đề)

Phần 20: Độc dược (2)

Nguyệt Anh nấu ăn xong thì về phòng ngủ lấy quần áo để đi tắm. Ông Bảy lén liếc nhìn theo cặp mông ngúng nguẩy của con dâu thì cây hàng bên dưới lại cứng ngắc lên đâm vào quần sịp làm nó căng hết cỡ.

Đợi đến khi con dâu vào trong nhà tắm ông Bảy mới lén lút mò tay vào trong quần để chỉnh đốn lại cậu nhỏ của mình.

Nguyệt Anh ở trong phòng tắm rất lâu khiến ông Bảy thi thoảng cứ liếc sang đó và tưởng tượng ra nhiều thứ bậy bạ.

Hải nghĩ đến câu nói đùa của mình trong điện thoại với Nguyệt Anh lúc chiều: "Tắm rửa sạch sẽ nằm nghiêng ráo nước đợi anh về thịt…" Nhưng mà người được "thịt" Nguyệt Anh không phải Hải mà là ông Bảy, chỉ một lát nữa thôi Nguyệt Anh sẽ phải trải qua cơn ác mộng kinh hoàng của cuộc đời mình.

Tắm lâu thật lâu khiến ông Bảy có phần sốt ruột, bỗng ông Bảy đứng dậy nhẹ nhàng đi vào phòng bếp rồi nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng tắm, cảm tưởng như đang xuyên thấu nhìn được vào trong vậy.

Rồi Nguyệt Anh cũng đã tắm xong, kéo cửa chuẩn bị ra ngoài, ông Bảy giật mình đi đến bình nước rót nước ra uống, nếu Nguyệt Anh để ý thì sẽ phát hiện ra điều bất thường vì trong phòng khách nước còn đầy bình, chính ông Bảy tự tay tiếp nước vào đó, không uống nước ở phòng khách mà lại chạy vào phòng bếp xa xôi để uống, chắc chắn là có mục đích xấu rồi.

Nhưng Nguyệt Anh – Ông Bảy lại không hay nhìn mặt nhau, luôn tránh né, hạn chế tiếp xúc nhiều nhất có thể nên đối phương làm gì thì chỉ có ông Bảy hay lén lút để ý còn Nguyệt Anh dường như không quan tâm đến ông Bảy đang làm gì…

Nguyệt Anh đi vào phòng ngủ, lựa chọn một bộ quần áo ngủ thật đẹp thật quyến rũ nhưng chính cái bộ váy ngủ này là nguồn cơn khiến ông Bảy không kiểm soát nổi bản thân nữa mà liều mạng làm bậy.

Nguyệt Anh ngồi vào bàn trang điểm sấy và chải tóc, trang điểm nhẹ, phụ nữ quả thực tiêu tốn quá nhiều thời gian cho làm đẹp, ông Bảy ở ngoài cái bụng đã kêu lên ùng ục vì đã quá giờ cơm tối.

Nguyệt Anh xoay người tươi cười ngắm nhìn mình trong gương, hôm nay cô phải thật đẹp thật gợi cảm để đón chồng đi công tác về, mỗi lần Hải đi công tác là nàng lo sẽ có cô hồ ly tinh nào đó hớp hồn chồng nên hôm nay phải thật xinh để chồng lác mắt đêm đến hâm nóng lại tình cảm mặn nồng của hai vợ chồng.

Nguyệt Anh hai má đỏ lên khi nghĩ đến cảnh sẽ làm tình với chồng vào tối nay… cô thầm nghĩ: "Có nên chủ động hơn không… aizz… xấu hổ quá…"

Mãi nghĩ đến chồng mà Nguyệt Anh quên mất là có bố chồng cũng đang ở nhà, đến giờ cơm rồi mà chưa biết khi nào chồng về, chắc cũng phải hơn 9 giờ gì đó mới tới nơi nên Nguyệt Anh quyết định cho ông Bảy ăn cơm trước, nàng sẽ ăn cơm cùng chồng khi anh ấy về.

Nhưng mà nàng lại lỡ trang điểm nhẹ và mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh gợi cảm rồi giờ chẳng nhẽ đi tẩy trang xong lại thay bộ quần áo khác, quá rườm rà mất thời gian, dù gì thì ông bố chồng cũng nhút nhát không dám nhìn đâu.

Nguyệt Anh hé cửa ra nhìn thì thấy ông Bảy đang chăm chú xem TV cô lại nhìn vào bộ đồ ngủ màu hồng nhạt của mình:

"Cũng không quá hở hang, không sao, ra bày cơm cho ông ấy ăn trước rồi mình lại về phòng. Ông ấy ăn xong tự khắc về ngủ thôi"

Nguyệt Anh bước nhanh qua phòng khách rồi đi thẳng vào bếp chia thức ăn rồi bày ra mâm rồi gọi từ bến ra phòng khách:

"Bố ơi vào ăn cơm…"

Ông Bảy nghe đến ăn cơm thì mắt sáng lên, đợi từ nãy giờ bụng réo ầm lên rồi:

"Ừ…"

Ông Bảy đi vào thì Nguyệt Anh đi ra:

"Bố ăn trước bọn con nhé… con đợi anh Hải về rồi cùng ăn…"

"Nó… nó khi nào về…"

"Chắc phải hơn chín giờ ạ

"Nguyệt Anh đi về phòng còn ông Bảy thì nhìn theo cái mông ngúng nguẩy của Nguyệt Anh, chưa bao giờ ông thấy con dâu mặc đồ ngủ nào mỏng manh gợi cảm như hôm nay. Ông Bảy chạnh lòng lắc đầu thở dài:"Haizz… Đó là dành cho con trai không phải của mình… tối nay đi ngủ sẽ lại có một trận ồn ào náo nhiệt rồi đây… hừ…"

Sẵn đang buồn tủi trong người ông Bảy thấy chai rượu hôm qua cầm theo nó rót ra chén uống liền 2 ly rồi mới gắp thức ăn, ăn được một miếng thịt uống một ly rượu.

Hải nhìn vào màn hình theo dõi sắp đếm không nổi ông Bảy uống bao nhiêu ly nữa rồi khoảng tầm 10 ly gì đó rồi. Rượu ngâm này ngoài cây Anh túc ra không biết họ còn ngâm thêm loại cây gì nữa, nhìn cách ông Bảy uống có vẻ khá dễ chịu như đang uống nước ngọt vậy, nhưng rượu nào càng dễ uống thì độ ngấm của nó rất mạnh, bằng chứng là Hải thấy ông Bảy bắt đầu có dấu hiệu say sỉn, mặt đỏ, mắt dại đi, ông liên tục lắc rồi xoa xoa vào đầu mình rồi phán một câu: "Rượu đéo gì ngấm thế nhỉ… say thì say mẹ luôn đi uống nửa vời lại khó chịu như hôm qua… hừ…

"Ông Bảy nghĩ rằng do mình uống chưa đủ độ, lấp lửng nửa vời nên ban đêm khó ngủ, hôm nay ông quyết uống cho say luôn ngủ một lèo đến sáng đỡ gặp cảnh hai vợ chồng Hải – Nguyệt Anh sinh hoạt đêm khuya lại bị tiếng cọc cạch ở phòng bên cạnh đánh thức thì thực là khó chịu, tức quá đi mà. Hải mở to mắt khi ông Bảy đưa chai rượu lên tu ừng ực từng ngụm lớn, rượu ngâm này được khuyến cáo chỉ uống 2 – 3 chén nhưng Hải thử ước lượng thì ông Bảy đã uống vào trên dưới 20 chén rồi. Hải lắc lắc đầu:"Thôi xong rồi…

"Một người có tửu lượng khá cao như ông Bảy cũng phải bị đánh bại trước loại rượu này, ông gục đầu xuống bàn ăn thở phì phò nằm ngủ. Trong ký ức của Hải ở các cuộc nhậu dưới quê ông Bảy chưa bao giờ gục tại mâm cả, cho dù có say đến mấy vẫn còn biết đi vệ sinh và mò lên được giường sau đó mới nằm bẹp đến sáng ngày hôm sau. Nguyệt Anh ở trong phòng ngủ vẫn chưa hay biết gì, cô đưa điện thoại lên gọi cho Hải thì thấy hồi đáp:"Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…" Cô thử gọi qua Zalo nhưng cũng không được, Nguyệt Anh lo lắng đi đi lại lại trong phòng:

"Làm gì mà không gọi được? Bị trộm mất điện thoại? Bị hết pin? Hay là đang đi chơi với gái rồi cũng nên… nếu đang trên đường về bị hết pin thì trên ô tô có cổng sạc mà… đợi một chút đã… không nên kết luận quá vội vàng…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!