Tiêu Đạc tiến lên
không nói hai lời, liền ôm Phượng Loan đang nước mắt hoen mi vào trong
lòng, thân hình hắn cao lớn vĩ đại, so sánh với Phượng Loan nhỏ nhắn
xinh xắn, rõ ràng hoàn toàn đối lập. Mà bản thân của hắn, giờ phút này
toàn thân tản ra sát khí sắc bén, ánh mắt lạnh lùng, điện quang phóng ra như dòng nước xiết mãnh liệt.
Nói đùa! Tiêu Đạc chân chính là
chân long hoàng tử, khách khí đối với người của Phượng gia, đó là nể mặt phủ Phụng Quốc Công và Phượng Uyên quyền cao chức trọng, xem như Phượng Trạch là con cháu thì sao? Người ta khách khí, miễn cưỡng coi ngươi là
nhạc phụ, chọc giận, thì cũng chẳng là cái thá gì!
Trước mắt quá
rõ ràng, hai mẹ con Chân thị và Phượng Loan, cùng Phượng Trạch và mẹ con Cung di nương đứng ở hai phía đối lập, thì Đoan Vương còn cần khách khí làm gì?
Thấy Phượng Trạch cứng người không nói lời nào, cười lạnh nói:
"Tuy nói Tiểu Loan là tiểu thư Phượng gia, nhưng bây giờ nàng đã xuất giá, là Trắc phi của bổn vương, vậy chính là người của Đoan Vương Tiêu Đạc ta."
Hắn lạnh lùng nói: "Phượng Nhị Lão Gia muốn Trắc phi của bổn vương làm trái ý chỉ, cả đời không lấy chồng, đây là đạo lý gì?
"Hung hăng chụp xuống đầu cái mũ làm trái ý chỉ! Nguyên bản thân thể Phượng Trạch suy yếu, lại bị Đoan Vương Điện hạ dọa như vậy, ba hồn bảy phách nhất thời thiếu mất một nửa, đừng nói mở miệng trả lời, ngay cả miệng cũng không mở ra được. Cả người run lập cập, lạnh run, nhìn quanh một vòng, căn bản tìm không thấy người nào có thể giúp đỡ. Một lát sau, mắt ông trợn ngược, thân mình run lên, hôn mê bất tỉnh không biết thực hư. Chân thị hung hăng phỉ nhổ:"Đồ vô dụng! Lương tâm vứt cho chó ăn rồi!
"Phượng Loan nhìn cảnh hỗn loạn trước mắt, chỉ cảm thấy vô cùng ghê tởm, lôi kéo mẫu thân,"Mặc kệ bọn họ ầm ĩ, chúng ta đi thôi.
"Thật sự là một khắc cũng không muốn ở lại, mất hết khẩu vị. Vẻ mặt Chân thị chán ghét, phất tay áo đi ra. Tiêu Đạc cũng theo Phượng Loan bỏ đi, khi đi ngang qua Cung di nương và Phượng Trinh Nương, đột nhiên dừng chân lại, hắn từ trên cao nhìn xuống hai người, lạnh lùng nói:"Dám can đảm khi dễ nữ nhân của bổn vương,
trước tiên cần phải sờ vào cổ của mình, xem thử cái đầu bên trên có chắc hay không đã!
"Giống như nhìn mấy con trùng, khinh thường rời đi. ****** Trở về Noãn Hương Ổ, trong lòng Phượng Loan vẫn nghẹn một bụng phiền muộn. Chân thị đã trải qua thay đổi, khuyên nàng,"Đừng giận, vì loại người như
vậy mà tức giận thật không đáng.
"Quay đầu nhìn về phía Tiêu Đạc, cười cười,"Phượng gia Nhị phòng chính là tranh chấp như vậy, đúng là làm trò cười, khiến Đoan Vương Điện hạ chê cười rồi."
Dáng vẻ Tiêu Đạc thong dong ngồi ở bên cạnh, cười nhạt nói: "Nhà ai cũng có chuyện phiền lòng, nhân chi thường tình thôi.
"Vốn là Chân thị bởi vì nữ nhi làm Trắc phi, có vài phần bất mãn với Tiêu Đạc, nhưng hôm nay con rể thật sự rất nể mặt. Đầu tiên là tặng ốc đại tử cho một phòng nữ quyến, để mình được vẻ vang, tiếp theo lại làm chỗ dựa cho nữ nhi, dọa bản thân trượng phu uất ức đến ngất đi, đám người Cung di nương sợ tới mức mật chảy đầy đất. Người sống trên đời, không phải là mặc sức thống khoái sao? Hôm nay thật sự là thống khoái! Trong lòng Chân thị cao hứng thoải mái, bánh ít đi, bánh quy lại, đứng dậy cười nói:"Bọn người trẻ tuổi các người trò chuyện đi, ta đi ra ngoài
chuẩn bi một chút đồ ăn, vừa rồi rối ren, trở lại sẽ đem một bàn thức ăn ngon sạch sẽ lên." Bà nhanh nhẹn đi ra, không gian để lại cho nữ nhi và con rể, cho hai người săn sóc vuốt ve an ủi nhau.
"Vẫn còn bực bội?
"Tiêu Đạc tiến lên, đem Đại Bảo Bối ôm vào trong lòng mình. Phượng Loan mềm mại tựa sát vào hắn,"Không sao, dù gì phụ thân luôn đối đãi vô cùng lạnh nhạt."
"Ngươi đã xuất giá, đừng để ý tới nữa.
"Tiêu Đạc ôm nàng thật chặt, dỗ dành nói:"Ngươi là Đoan Vương Trắc phi, cả đời sau này đều sống ở phủ Đoan
Vương, chỉ cần bổn vương đối tốt với ngươi là được rồi."
"Ừ.
"Phượng Loan cúi đầu đáp. Tiêu Đạc đánh giá nàng, nghĩ đến Phượng Trinh Nương làm thiếp cho phủ Túc Vương, nhìn lại Kiều Kiều trong lòng, Trắc phi..., mặc dù nghe tốt, nhưng thực ra cũng là thiếp. Không khỏi có chút nghi ngờ, khóe miệng hơi vểnh lên,"Kỳ thật lại nói tiếp, làm Trắc phi cho bổn vương cũng ủy
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!