Thủ phạm gây ra sự lộn xộn này là thằng bạn mắc dịch của tôi, thằng Bảo . Chắc các bạn còn nhớ Bảo, nhân vật mà khi nói chuyện với Quỳnh tôi đã mượn tên để lấp liếm chuyện đi chơi sở thú với Kim Dung.
Năm đâù tiên, tôi với nó chỉ trò chuyện sơ sơ .
Qua năm thứ hai, hai đứa cùng chung một nhóm thuyết trình. Những ngày chui vào thư viện lục tìm tài liệu khiến tôi và nó thân với nhau hơn. Trong nhóm của chúng tôi, nó là chủ nhiệm đề tài, còn tôi là thuyết trình viên.
Do đó, hai đứa thường cặp kè với nhau .
Sục sạo trong thư viện chán, hai đứa thường la cà các quán cà phê . Ngồi quán chán, tôi lại rủ nó về nhà chơi .
Con mắt nó tinh như mắt mèo .
Quỳnh chạy qua gặp Lan Anh nhoáng một cái chạy về, Bảo đã nhận xét :
- Con nhỏ dễ thương gớm !
Nghe cái giọng xuýt xoa của nó, tôi muốn nổi điên. Tôi rủ nó về nhà chơi, cốt yếu là chơi với tôi nhưng coi bộ nó không muốn chơi với tôi nữa mà lại muốn chơi với Quỳnh.
- Con nhỏ ở đâu ra vậy mày ?
- Bảo hỏi .
- Ở trong nhà nó ra chứ đâu !
Không để ý đến giọng gây sự của tôi, Bảo hỏi tiếp :
- Nhà nó ở đâu vậy ?
Tôi đành phải cho nó biết địa điểm :
- Kế bên đây nè !
Bảo lấn tới :
- Nó tên gì vậy ?
- Quỳnh !
Thật là đau khổ khi phải khai tên người yêu với thằng bạn chết tiệt này nhưng tôi không biết làm sao giấu giếm. Tôi chỉ mong cho Bảo đừng hỏi nữa .
Tôi bẻ lái câu chuyện :
- Ngày mai mình có tới thư viện nữa không ?
Bảo gạt ngang :
- Chuyện đó để ngày mai tính !
Nó khịt mũi một cái rồi trở lại đề tài cũ :
- Nhỏ Quỳnh có người yêu chưa vậy ?
Tôi nổi sùng :
- Không biết !
Nói xong tôi mới thấy mình ngu . Đúng là no mất ngon, giận mất khôn ! Phải chi tôi nói Quỳnh có người yêu rồi cho thằng Bảo tốp bớt cái miệng lại ! Đằng này tôi nói không biết, thế nào nó cũng làm tới . Y vậy, nó nói :
- Mày dở ẹc, ở sát bên mà không biết !
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!