Chương 8: (Vô Đề)

Thỉnh thoảng, nó lại rủ tôi :

- Ngày mai cúp cua đi !

Ý nó xúi tôi trốn học. Tôi hỏi :

- Chi vậy ?

- Đi chơi !

- Buổi sáng đi học, buổi chiều đi chơi cũng được vậy ?

Nó triết lý :

- Cúp cua đi chơi mới thú !

Tôi lắc đầu :

- Thôi, tôi không đi đâu !

Nó xì một tiếng, vẻ khi dể :

- Ông đúng là con mọt !

Mặc cho nó khích, tôi ngồi yên cặm cụi chép bài .

Không rủ được tôi, Kim Dung bỏ học một mình.

Nó nghỉ ba ngày, tới ngày thứ tư lại ôm tập vô lớp đàng hoàng.

- Đi đâu lâu vậy ?

- Tôi hỏi .

Nó cười :

- Leo núi .

- Leo núi mà tới ba ngày ?

Nó đẩy gọng kiếng trên sống mũi, đáp tỉnh :

- Một ngày leo núi cộng thêm hai ngày nghỉ ngơi .

Rồi nó khều tôi :

- Lát về ông cho tôi mượn tập nghen ?

- Ừ.

Mượn tập chép bài là nghề của nó trước nay .

Kim Dung học hành rất tài tử. Nổi hứng lên, nó nghỉ liền tù tì hai, ba ngày . Những ngày đến lớp, nó cũng chỉ ghi bài qua loa . Về nhà, nó mượn tập của tôi chép lại . Nhưng bù lại, Kim Dung rất thông minh.

Chỉ cần xem bài qua một lần, nó đã nắm vững những điều cốt yếu và nhớ khá kỹ.

Vì vậy, kỳ thi cuối năm, Kim Dung xếp hạng ba . Còn tôi học hết cơm hết gạo cũng chỉ xếp hạng tám, kém nó năm bậc. Đối với bạn bè trong lớp, tôi với Kim Dung chơi thân với nhau là một hiện tượng lạ.

Thằng Bảo, một đứa chơi khá thân với tôi sau này, nhận xét :

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!