Chương 3: (Vô Đề)

Một buổi trưa, tôi đang nằm ngủ mơ mơ màng màng trên chiếc đi

-văng trước nhà bỗng nghe có tiếng nói chuyện thì thầm sau lưng.

Chả là tôi nằm quay mặt vào vách nên khi tôi giật mình mở mắt ra cũng chẳng ai hay biết.

Đó là hai đứa con gái đang phân tích tôi.

Một đứa hỏi:

- Ai nằm vậy cà?

Đứa kia trả lời:

- Anh Chương đó!

- Anh Chương nào?

- Anh Chương cháu dì Ba!

- Thằng chả ở đâu mọc ra vậy?

Con nhỏ tự nhiên đổi tông khiến tôi suýt chút nữa giật nảy người.

Đứa kia có vẻ như đã quen với kiểu ăn nói của đứa này nên nó chẳng bắt bẻ gì, chỉ nhẹ nhàng giải thích:

- Ảnh ở ngoài quê vô thi đại học.

- Thi đại học?

- Ừ, ảnh bằng tuổi với chị mà đã thi đại học rồi!

- Sao mày biết thằng chả bằng tuổi tao?

- Mẹ nói.

Nghe tới đây, tôi đã lờ mờ đoán ra hai nhân vật này là hai chị em, con của bác Tám nhà bên cạnh.

Đứa chị có vẻ không ưa cái chuyện tôi bằng tuổi nó mà dám thi đại học. Tôi nghe nó xì một tiếng:

- Thằng chả thi chắc gì đã đậu!

Tôi nằm nge, giận muốn ứa gan. Mới chân ướt chân ráo vô Sài Gòn, chưa kịp thi cử gì, đã bị con nhỏ độc miệng trù ẻo, không nổi điên sao được!

Nhưng tôi cố ép mình nằm im để... nghiên cứu tình hình.

Trước thái độ khiêu khích của bà chị, đứa em vẫn nhỏ nhẹ:

- Em không biết! Nhưng em mong cho ảnh thi đậu! Đứa chị đốp lại ngay:

- Thằng chả dính gì tới mày mà mày mong! Bộ mày mết thằng chả rồi hả?

- Chị đừng có nói bậy!

- Đứa em phản ứng

- Ảnh ở ngoài quê lặn lội vô đây, nếu thi rớt khăn gói trở về, thấy tội tội làm sao!

- Học dở thì thi rớt, có gì đâu mà tội!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!