Chương 36: (Vô Đề)

Phương Hiệt nhìn chính mình trong gương, tóc của cậu dài hơn thêm chút, vẫn chưa có thời gian đi cắt.

Ngũ quan sắc sảo, không biết có phải do thời tiết Thiệu Giang hay không mà gần đây trắng hơn, nhưng nét mặt luôn tỏ ra biểu cảm không kiêm nhẫn và dữ.

Một thẳng nam lạnh lùng, nhìn một người đàn ông khác hút thuốc….. đến cứng luôn.

Phương Hiệt nhỏ giọng "Đm"

So với hoảng loạn thì cậu thấy hoang mang hơn.

Phản ứng đầu tiên của cậu là: mình có phải gay không?

Vừa nghĩ được ý này thì ý khác lại nhảy ra.

Mình thích Giang Tri Tân?

Cậu chưa từng yêu nhưng đã nhiều lần nhận được thư tình của cả nam lẫn nữ.

Nhưng cậu chưa bao giờ quan tâm đến điều đó, bởi vì cậu chưa bao giờ thích ai, chưa bao giờ muốn yêu và chưa bao giờ có trải nghiệm xấu hổ như ngày hôm nay.

Mình thích Giang Tri Tân?

Có mà điên.

Không thích?

Thế sao lại cửng hả? Cứ như cô gái nhỏ rung động trước mối tình đầu vậy.

Còn trốn trong phòng tắm không dám ra ngoài, nhịp tim giống như vừa chạy bộ năm cây số?

Trong một không gian yên tĩnh nhỏ hẹp như vậy, Phương Hiệt thấy mình còn có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình, nó như đang đánh trống bùm bùm, hết nhịp này đến nhịp khác, khiến cậu gần như tắc thở.

Bùm bùm bùm bùm…

"Bộp bộp!"

Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Phương Hiệt không kịp cảnh giác, suýt nữa bị doạ bay tim ra ngoài.

"Em đang làm gì vậy?" Là giọng của Giang Tri Tân.

Phương Hiệt thở nhẹ, sau đó cúi đầu nhìn lướt qua rồi mới mở cửa phòng tắm để chắc chắn rằng mình không làm gì bất thường.

Giang Tri Tân đứng ở cửa, thấy cửa mở thì ngẩng đầu lên.

Phương Hiệt đã cố gắng hết sức để giữ biểu cảm và giọng nói của mình như bình thường, giữ thái độ lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn đó.

"Đang tắm."

"Cầm đồ ngủ ra chưa?"

Phương Hiệt khựng lại: "Quên rồi."

"…Trí nhớ như vậy cũng có thể làm học bá à?" Giang Tri Tân lại bắt đầu thiếu đánh: "Hôm thi chép bài của người khác à?"

Ban đầu anh nghĩ Phương Hiệt sẽ cãi lại, nhưng không ngờ cậu lại chẳng nói gì, về phòng cầm quần áo, đến khi quay lại phòng tắm mới nhìn Giang Tri Tân nói: "Anh…"

Giang Tri Tân đang định quay trở lại phòng ngủ, nghe thấy thì liếc Phương Hiệt.

Phương Hiệt khựng lại, sau đó bảo: "Sấy khô tóc rối hãng ngủ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!