Chương 35: (Vô Đề)

Phương Hiệt làm câu cuối cùng, đặt bút xuống, nhanh chóng xem lại toàn bộ giấy thi để xác nhận rằng không có câu hỏi nào bị thiếu hoặc sai.

Sau khi xong, cậu nhìn đồng hồ treo trên bảng đen trong lớp học.

Kỳ thi 90 phút, mới trôi qua 42 phút.

Phương Hiệt đóng bút lại, cầm giấy kiểm tra đứng dậy.

Giám thị đang ngồi ở ghế ở mép bục theo dõi mọi diễn biến bên dưới, sững sờ khi thấy Phương Hiệt đứng dậy, không biết cậu đang làm gì cho đến khi cậu đặt tờ giấy thi lên bục.

"Nộp bài thi."

Giám thị kinh ngạc nhìn Phương Hiệt rồi nhanh chóng quay lại nhìn đồng hồ trên tường.

Nửa giờ đã trôi qua, có thể nộp bài theo quy định.

Giám thị lại nhìn Phương Hiệt, cau mày phản bác: "Không kiểm tra lại à?"

"Không cần" Phương Hiệt nói.

Câu trả lời mang tính quyết định, giám thị nghẹn lại những lời còn lại, vẫy tay ra hiệu Phương Hiệt có thể đi.

Diễn biến hơn chục giây này đã thu hút sự chú ý của cả phòng thi.

Tất cả mọi người trong phòng thi đều ngừng viết và nhìn về phía hàng ghế đầu, trong mọi con mắt đang quan sát, Phương Hiệt nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi mở cửa phòng thi.

Khi cậu đi ra ngoài, cậu nghe thấy giọng nói của giám thị vang lên sau lưng mình: "Một số học sinh nghĩ rằng mình học đỉnh quá, học càng giỏi thì càng phải kiểm tra cẩn thận, chờ đến lúc thi đại học…"

Phương Hiệt không nghe rõ những câu sau đó vì cậu đi xa rồi, cậu nghĩ sau này chắc mình sẽ bị bàn tán rồi—— nào thì nộp bài thi sớm như thế oai muốn chết, nộp sớm để tạo nét…

Không được hạng nhất chắc xấu hổ chết.

Nhưng có lẽ là không, rõ ràng trước khi thi còn đống chuyện nhưng lúc thi cậu thấy mình tập trung một cách chưa từng có.

Trong hơn bốn mươi phút, trong đầu cậu chỉ có giấy kiểm tra và câu hỏi.

Mãi cho đến giờ thi xong, ra khỏi phòng thi, những suy nghĩ khác từng chút hiện về trong đầu cậu

Ví dụ, Giang Tri Tân.

Bây giờ cậu rất muốn gặp Giang Tri Tân.

Thi toàn khối, còn lại hai lớp, toàn trường vắng tanh.

Phương Hiệt đưa phiếu cho bảo vệ và rời khỏi trường.

Không có ai ở cổng trường, Giang Tri Tân không có ở đây, Địch Uyển cũng không có ở đây.

Phương Hiệt cau mày lấy điện thoại ra gọi cho Giang Tri Tân.

Bên kia bắt máy rất nhanh, Phương Hiệt hỏi thẳng: "Anh đang ở đâu?"

"Em đang ở đâu?" "Thi xong chưa?" Giang Tri Tân ở đầu dây bên kia rất ngạc nhiên "Tôi đang trên đường trở về, đến thành phố rồi."

"Thành phố?"

"Tôi đến sân bay, giải quyết xong hết rồi, không sao đâu, cứ học hành thật tốt đi."

Phương Hiệt im lặng trong chốc lát rồi nói: "Tôi đang ở cổng trường."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!