Chương 13: Ngược dòng

Sau sự cố mất điện, Trình Thước vốn nghĩ rằng trong những ngày tới, Lục Hoài Khiên sẽ viện đủ lý do để lảng vảng trước mặt anh.

Nhưng thực tế lại hoàn toàn trái ngược. Ông chủ Lục cùng bản hợp đồng thuê nhà, như thể bốc hơi khỏi nhân gian, không để lại một dấu vết.

Điều này hoàn toàn hợp ý Trình Thước. Anh cũng chẳng ngại ngần mà nằm im trong danh sách bạn bè của ông chủ Lục.

Chẳng lẽ anh phải chủ động nhắc đối phương đến thu tiền thuê nhà? Đương nhiên, nếu trì hoãn được thì cứ trì hoãn.

Ngoại trừ những món đồ ít dùng, anh dự định từ từ chuyển những vật dụng còn lại sang Phù Cừ Giai Uyển.

Anh chọn thời điểm ký túc xá vắng người, sau đó là lúc Lận Hàn có tiết. Có hôm khi về ký túc xá, gặp Khương Ngạn và Hạ Lệnh Thu hỏi lý do chuyển ra ngoài, anh viện cớ nghe khá hợp lý nhưng tuyệt đối không nhắc đến Lận Hàn.

Dẫu sao thì chuyện bạn cùng phòng biến thái thầm thích mình, thậm chí còn trộm đồ lót của bản thân, làm sao anh có thể kể ra?

Anh biết chỉ cần nói một câu, chuyện này sẽ lan truyền khắp nơi. Người người bàn tán, tiếng cười chê sau lưng là điều không thể tránh khỏi. Anh không muốn trở thành đề tài để thiên hạ mổ xẻ.

Vậy nên dù có chết, anh cũng không nói.

Sáng thứ Sáu, tiết chuyên ngành yêu cầu vẽ sơn dầu từ mẫu người thật do trường mời đến.

Trình Thước quen thói đến phòng vẽ sát giờ học, quả nhiên chỉ còn chỗ ngồi ở hàng cuối. Góc nhìn mẫu khá hạn chế, độ khó phác họa vì thế cũng tăng lên.

Nhưng anh không để tâm. Với anh, chỗ ngồi nào cũng không thành vấn đề… Miễn là được ngủ thêm vài phút buổi sáng.

Anh vẽ rất nhanh.

Khi phần lớn bạn học còn loay hoay với đường nét và phối cảnh, anh đã bắt đầu phủ mảng sáng tối lên canvas. Đến lúc mọi người tiến tới bước tô màu, anh đã cầm cọ nylon và dao cạo để thêm chi tiết.

Màu sắc luôn là thế mạnh của Trình Thước. Anh phối màu điêu luyện, sử dụng sắc thái táo bạo nhưng khéo léo, giúp bức tranh không bao giờ bị bẩn màu.

Buổi sáng có bốn tiết, xen giữa là ba lần giải lao. Mỗi lần chuông reo, anh là người đầu tiên đặt cọ xuống.

Trong khi các bạn học tận dụng giờ nghỉ để tăng tốc hoàn thành bài, anh lại dành toàn bộ thời gian để nghỉ ngơi, nhờ vào hiệu suất cao của mình. Đợi đến khi vào lớp, anh lại vượt lên trước, nhẹ nhàng và thoải mái.

Dù cẩn thận thế nào, sơn dầu vẫn dính khắp nơi... Từ ngón tay, tay áo cho đến má. Khi anh cầm điện thoại, đầu ngón tay còn để lại vệt màu trên ốp lưng.

Trình Thước thấy vậy nhíu mày. Anh lười đi rửa tay. Dẫu rửa sạch, chẳng mấy chốc cầm cọ cũng lại dính bẩn như cũ.

Đằng sau, mấy bạn học trò chuyện sôi nổi.

Anh không mấy để ý, nhưng tiếng nói càng lúc càng to, muốn giả vờ không nghe cũng khó.

"Ngay từ đầu, tao đã không ưa Tống Vấn Uyên. Lúc nào cũng đội cái danh hot boy Học viện Mỹ thuật Tường Giang rồi nhảy nhót trên mạng. Trường mình thiếu gì người đẹp trai hơn? Với lại, tranh thằng cha đó vẽ tao cũng từng xem qua, thật sự rất bình thường."

Trình Thước nghe thế thì chợt nhớ Tống Vấn Uyên từng nổi tiếng một thời nhờ cuộc phỏng vấn đường phố. Trong video, cử chỉ của y tự nhiên, giọng nói trong trẻo, lập luận chặt chẽ, quan trọng nhất là gương mặt sáng sủa, khiến cư dân mạng phong danh "hot boy của Học viện Tường Giang".

Dẫu trong thời gian đó, Tống Vấn Uyên không cố ý marketing tài khoản cá nhân hay kiếm tiền từ lượt view, nhưng Tống Vấn Uyên vẫn được nhà trường tận dụng triệt để, liên tục xuất hiện trong các video chính thức.

Cùng lắm thì… Giờ đây, chuyện đó chẳng còn liên quan đến Trình Thước nữa.

Anh lập tức lấy tai nghe bluetooth từ túi áo khoác, đeo lên. Tai nghe màu xanh hòa vào mái tóc cùng màu, trông rất kín đáo. Anh mở ứng dụng nghe nhạc, chọn chế độ phát lặp lại danh sách.

Đáng tiếc, dù nhạc hay đến đâu, anh vẫn không thể lấn át tiếng bàn tán phía sau. Từng câu từng chữ chậm rãi lọt vào tai, khiến anh không khỏi khó chịu.

"Tao thấy trên diễn đàn có người bóc phốt thằng chả đó, có cả ảnh làm bằng chứng nữa."

"Ngày nào cũng hẹn phịch như thế thì không bị bệnh mới lạ."

"Tởm lợm vãi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!