Cố Hề Hề quan sát Mặc Tử Hân một hồi, dù gương mặt đối phương vô cùng xuất sắc, cô vẫn cảm thấy đối phương có ý đồ xấu.
Có lẽ gần đây cô đã quen với nhan sắc của Doãn Tư Thần, nên dù nhìn thấy một người đàn ông như thế cũng đã có miễn dịch rồi, liền trả lời:
"Bồi thường tiền còn hỏi thăm rõ ràng chi vậy? Anh cứ đưa tiền cho tài xế là được rồi!"
Mặc Tử Hân vừa muốn mở miệng nói, Cố Hề Hề đã khoát khoát tay:
"Được rồi, tôi còn có việc, danh thiếp này, tôi nhận, còn tiền sửa chữa, anh cũng không được thiếu!"
Cố Hề Hề xoay người bước lên xe, giục tài xế chạy đi thật nhanh. Nếu làm trễ việc của Doãn Tư Thần, mình sẽ chết mất. Trời ạ, hôm nay ra ngoài không may mắn chút nào, thiếu chút nữa là phải lạy thần rồi!
Chờ sau khi Cố Hề Hề đi khỏi, Mặc Tử Hân vẫn đứng im nhìn theo bóng xe của cô thật lâu.
"Kiểm tra biển số xe đó cho tôi!"
Ánh mắt màu lam của Mặc Tử Hân trầm xuống, giọng nói trầm trầm mạnh mẽ:
"Tại sao cô ấy lại giống Nặc Nặc như đúc vậy?"
Vâng, Mặc tổng!
Cập nhật sớm nhất tại Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
"Cậu có cảm thấy cô gái kia rất giống Nặc Nặc không?" Mặc Tử Hân không kiềm được lại tiếp tục hỏi.
"Vẻ bề ngoài, vị tiểu thư này giống như đúc tiểu thư Vân Nặc. Nhưng, khí chất, hoàn toàn không giống!" trợ lý nói một cách dè dặt.
"Ừ.. giống, nhưng cũng không giống. Nặc Nặc của tôi trước giờ chưa từng khỏe mạnh như vậy!" Trong ánh mắt của Mặc Tử Hân thoáng qua chút đau buồn, nhắm mắt lại, khi mở mắt ra lần nữa thì đã khôi phục lại như lúc ban đầu:
"Đi thôi, bất kể cô ấy là ai, tôi cũng phải kiểm tra cho rõ ràng!"
Cố Hề Hề chạy như điên, cuối cùng cũng đưa hồ sơ đến kịp lúc. Khi Doãn Tư Thần nhìn thấy chóp mũi đầy mồ hôi của Cố Hề Hề, biết ngay là cô đã vô cùng vội vàng mà chạy đến đây.
"Cực cho em rồi, em đi nghỉ ngơi đi!"
Doãn Tư Thần nhận hồ sơ rồi nói với Cố Hề Hề:
"Hôm nay em có thể đi dạo phố mua sắm, hưởng thụ cho tốt đặc quyền của em đi!"
Cố Hề Hề không thấy Tiểu A ở bên cạnh Doãn Tư Thần, khó trách không cho Tiểu A về lấy hồ sơ, mà bảo mình đưa đến. Hóa ra là do Tiểu A không có ở đây.
Cố Hề Hề khoát khoát tay nói:
"Không cần, tôi cũng không muốn mua gì!"
Lúc này, một người đàn ông khôi ngô tuấn tú không thua kém gì Doãn Tư Thần, đang nói không ngừng:
"Xem ra đây là cô trợ lý vô cùng đặc biệt mà Nhược Na đã nhắc đến sao? Doãn tổng, thị hiếu quả nhiên là không giống người khác!"
"Ký hợp đồng của cậu và bớt nói nhảm đi!"
Dường như Doãn Tư Thần không vui khi nghe người khác bình luận về Cố Hề Hề, quăng hồ sơ trong tay qua:
"Doanh thu này, tôi cũng không chia cho cậu một đồng nào!"
Cố Hề Hề ngượng ngùng mà nở nụ cười, rút khỏi văn phòng. Cô bước thật nhanh ra khỏi phòng làm việc của Doãn Tư Thần, khi cô nghĩ đến việc ra ngoài đi dạo, lại phát hiện mình còn chưa luyện tập, vẫn nên về nhà luyện dương cầm thôi!
Đương nhiên, cô tuyệt đối sẽ không thừa nhận, cô ra ngoài thực ra chỉ vì mang hồ sơ đến cho Doãn Tư Thần. Đứng trên đường lớn, Cố Hề Hề lại nhớ đến, chiếc xe kia sau khi đưa mình đến đây thì đã đi sửa rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!