Rất nhanh, sữa đã được mang đến trước mặt Cố Hề Hề, cô ngoan ngoãn mà uống hết. Có rất nhiều loại sữa, nhưng cô chỉ hợp với loại sữa chuyên dùng của hoàng gia Nhật. Nhiều loại nước trái cây như vậy, cô chỉ uống quen nước trái cây tươi mới nhất của New Zealand.
Nước lọc nhiều loại như thế, cô chỉ hợp với nước của Ý.
Bản thân Cố Hề Hề cũng không biết miệng của mình lại trở nên kén chọn như vậy, cũng may Doãn gia có tiền, chi nổi số tiền này, cũng tình nguyện mà chi món tiền này. Cố Hề Hề hơi lo lắng, đứa bé sau khi sinh ra, có trở nên kén ăn như ba của nó không đây?
Cố Hề Hề đang nghĩ thầm, Doãn Tư Thần đang ngồi đối diện với Cố Hề Hề, nhìn bề ngoài như đang ăn, nhưng thật ra ánh mắt không hề rời khỏi cô.
Quay lại khả năng dự đoán tâm lý vô cùng mạnh mẽ của mình, Doãn Tư Thần làm bộ dáng lười biếng trả lời lại sự lo lắng của Cố Hề Hề:
"Con của tôi đương nhiên sẽ giống tôi, kén ăn thì sao chứ? Doãn gia nuôi được!"
Cố Hề Hề thiếu chút nữa đã phun hết phần sữa trong miệng ra.
Doãn Tư Thần là con giun trong bụng mình hay sao? Sao mỗi lần mình nghĩ gì, anh đều có thể đoán đúng suy nghĩ của mình?
"Mấy ngày này phải tranh thủ thời gian học tập lễ nghi!" Doãn Tư Thần tao nhã cầm khăn ăn lau nhẹ hai bên khóe miệng, nói:
"Qua mấy ngày nữa, chủ tịch và phu nhân của phái đoàn Hàn Quốc sẽ đến đây, em là phu nhân tổng giám đốc, phải tiếp đón thật tốt, không thể làm mất mặt Doãn gia. Thời gian này không cần đi làm, ở nhà học cho tốt những việc này đi!"
Tôi biết rồi! Cố Hề Hề rầu rĩ mà trả lời lại.
Trời ạ, chủ tịch và phu nhân phái đoàn Hàn Quốc? Bảo cô đi tiếp đón? Cố Hề Hề cảm thấy đầu mình như muốn lắc lư. Việc này làm sao cô làm được chứ?
Đọc truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Doãn Tư Thần nói xong câu này thì đứng dậy đi khỏi. Anh vừa đi, những người khác cũng lập tức thu dọn chén dĩa.
Sau khi Cố Hề Hề uống sữa xong cũng đứng dậy rời khỏi bàn ăn.
Xem ra phải học đàn dương cầm cho tốt, hơn nữa lễ nghi trong bữa ăn cũng phải học cho thật tốt mới được! Cố Hề Hề âm thầm hạ quyết tâm, nếu đã trở thành vợ của Doãn Tư Thần, thì cô phải cố gắng làm tốt tất cả mọi việc mình phải làm.
Cố Hề Hề bảo mọi người đi nghỉ, còn mình thì cầm quyển sách ngồi trên ghế đung đưa, tự trau dồi kiến thức cho bản thân.
Doãn Tư Thần đứng ở trên lầu, kéo rèm cửa sổ ra, đúng lúc gặp được cảnh này. Cô giống như một con mèo nhỏ, cả người co rúc trên chiếc ghế đung đưa của Scotland, cầm một quyển sách ngủ thiếp đi.
Xem ra hôm nay cô nhóc này đã mệt quá rồi?
Sau khi Tiểu A báo cáo hết mọi chuyện, nhẹ nhàng mà nói với anh:
"Tổng giám đốc, có căn dặn gì không?"
"Được rồi, việc hôm nay dừng ở đây, cậu có thể về nhà nghỉ rồi!" ánh mắt của Doãn Tư Thần vẫn không rời khỏi cô nàng đang nằm trong chiếc ghế đung đưa kia, tiếp tục trả lời:
"Sáng mai đến sớm một chút, phải nhanh chóng hoàn thành hợp đồng với tập đoàn Ody!"
"Vâng, tổng giám đốc!"
Tiểu A nhanh chóng thu dọn hết mọi thứ của mình, chào tạm biệt Doãn Tư Thần và liền rời khỏi.
Doãn Tư Thần chậm rãi đi xuống dưới lầu, người giúp việc vừa định lên tiếng, Doãn Tư Thần đã khoát khoát tay ra hiệu im lặng. Anh đi về phía của Cố Hề Hề, rồi nhẹ nhàng bế cô lên.
Hai mắt Doãn Tư Thần cau lại, sao cô lại nhẹ như vậy?
Cúi mắt xuống, cô đã ngủ rất say, ngoan ngoãn dựa đầu vào lòng anh, nhoẻn miệng nở một nụ cười hài lòng.
Nếu lúc em tỉnh dậy cũng có biểu cảm như vậy thì tốt biết bao nhiêu!
Người làm trong nhà sau cùng cũng quen với hành động như vậy của thiếu gia, nhìn thấy thiếu gia bế cô, mọi người đều nở một nụ cười yêu thích, tự biết yên lặng đứng tránh sang một bên, vì nếu quấy rầy đến sự ân ái của thiếu gia và thiếu phu nhân, là tự tìm đường chết!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!