Đằng Long sau khi đứng vững , tức giận nhìn La Chí phừng phừng lửa hận ..
- Anh Hạo , anh để thuộc hạ của mình hỗn láo với Tôi thế à . Cmn Có tin tôi bắn vỡ đầu nó không ?
Lục Hạo nhếch môi , bước đến gần hắn ..
- Lần sau giữ mồm giữ miệng một chút , ba cậu không dạy được cậu thì để Lục Hạo tôi dạy cũng không sao..
Còn thâm tình vỗ vỗ lên vai hắn như răn dạy một đứa trẻ , nhẹ nhàng nói tiếp.
- Người của Tôi chỉ Tôi có quyền quyết định sự sống chết. Cậu..
Anh cười lạnh lẽo..
- Không đủ tư cách.
Hai tay Đằng Long cung chặt , cúi gầm mặt không nói thêm gì nữa, vì hắn rõ ràng biết Lục Hạo nói được sẽ làm được.
Lục Hạo thu lại nụ cười , ôm lấy Bạch Tư Vũ bước qua Đằng Long.
Lúc này họ đối diện với Bạch Thiển và Trác Tư Sở, hai người cũng không có ý dừng lại bước chân..
Bất ngờ Bạch Thiển lên tiếng ..
- Nếu đã đến bước này thì hãy chăm sóc tốt cho Tiểu Vũ.
Lời ông ta nói ra , như một câu buông bỏ rõ ràng , Bạch Tư Vũ không tỏa ra cảm xúc gì cả . Cô vẫn im lặng nhìn về phía trước.
Trác Tư Sở quan sát Bạch Thiển thật kĩ mọi cảm xúc của ông ta , Trác Tư Sở đều muốn thu lấy..
Lục Hạo không quay người chỉ vọn vẹn nói một câu..
- Anh Bạch có thể yên tâm..
Nói rồi hai người nhanh chóng ngồi vào xe , Bạch Tư Vũ vẫn còn trầm tư suy nghĩ ..
Qua một lúc Lục Hạo vén tóc cô
- Đang nghĩ chuyện gì ?
Bạch Tư Vũ ngẩng mặt nhìn anh , đắn đo một chút cô nói..
- Lục Hạo , anh có thể giúp em một chuyện được không..?
Lục Hạo rất nhanh không cần suy nghĩ..
- Em nói đi.
Bạch Tư Vũ lấy điện thoại ra , đưa cho anh xem một tấm ảnh
- Anh có thể giúp em tìm người này được không ?
Nhìn qua tấm ảnh , sắc mặt Lục Hạo liền thay đổi , anh hỏi..
- Người này với em có quan hệ gì ?
Bạch Tư Vũ cũng nhìn ra thái độ lạ của anh , cô chỉ trả lời đại khái qua loa..
- Là một người quen , anh có thể giúp em không..?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!