Chương 112: Nhóc con, hút thuốc không?

Về đến nhà đã hơn mười giờ tối. Cố Thám ôm Tô Hi, muốn thân mật một chút, lại bị cô lấy lý do "anh đang bị thương, phải nghỉ ngơi sớm" từ chối thẳng thừng. Cố Thám không cam lòng đành quay về phòng, tắm rửa xong nằm xuống giường, lập tức cảm thấy toàn thân như rã rời. Cũng phải thôi, vết thương vốn chưa lành, hôm nay lại chạy nhảy không ngừng, còn nhảy dù từ độ cao cấp ba xuống, không đau mới lạ.

Chỉ vài phút sau khi nằm xuống, Cố Thám đã ngủ say.

Tô Hi tắm xong, nghĩ ngợi một chút rồi quyết định sang phòng Cố Thám xem anh có sao không. Cô mở cửa bước vào thì thấy Cố Thám chỉ khoác hờ áo choàng tắm nằm trên giường, chưa đắp chăn. Tô Hi khẽ thở dài, cúi người nhẹ nhàng đắp chăn cho anh, chuẩn bị rời đi thì bất ngờ bị người đang ngủ nắm lấy tay.

"Nửa đêm mò vào phòng anh, em muốn làm gì?" – Cố Thám khẽ mở mắt, nheo thành một đường mảnh, cười trêu Tô Hi.

Tô Hi nghe vậy tức đến cạn lời: "Đừng có vu oan cho em! Nếu không phải em tốt bụng đắp chăn cho anh, mai anh lại cảm mạo thì biết trách ai!" Cô mặc bộ đồ ngủ lụa trắng mỏng, quần sooc hồng nhạt, ăn mặc tùy ý nhưng thoải mái. Tô Hi không thích vướng víu khi ngủ, càng ít vải càng tốt.

Ánh mắt Cố Thám dừng lại trên đường cong quyến rũ của Tô Hi, thầm nghĩ: Cô gái này nửa đêm vào phòng anh là cố tình quyến rũ anh sao?

Tô Hi cố vùng tay ra, nhưng sức của Cố Thám quá lớn, không thoát được.

"Cố Tam thiếu, em cảnh cáo anh! Anh mà không buông tay, em sẽ hét lên đấy!" – Tô Hi làm bộ muốn gọi người.

Cố Thám cười khẽ, tay trái kéo một cái, Tô Hi mất thăng bằng ngã nhào vào lòng anh.

"Ưm!" – Tay chống lên ngực anh, Tô Hi bật khẽ một tiếng, vùng vẫy muốn ngồi dậy. Đồ lưu manh, không sàm sỡ cô một ngày là anh chịu không nổi à?

"Đừng động, đau đấy…" – Cố Tam thiếu nhíu mày, giọng đầy ấm ức. Động tác của Tô Hi khựng lại, cô mím môi, ngoan ngoãn nằm im trong lòng anh. Cô biết chắc anh đau.

"Còn chưa lành mà cứ bày đặt!" – Cô lầm bầm, giọng hơi bất mãn. Dù vui mừng vì chuyện tối nay, nhưng cô vẫn thấy có lỗi vì đã khiến anh mệt mỏi thêm.

Cố Thám xoay người, ôm cô chặt trong lòng, trán chạm nhẹ trán cô: "Vì có vết thương, nên anh mới cầu hôn. Như vậy xác suất em đồng ý sẽ cao hơn, đừng tự trách mình."

Tô Hi im lặng. Cố Tam thiếu đúng là… một tên có tâm cơ!

"Ngủ đi, ngày mai sẽ lại là một ngày tươi đẹp."

"Ừm."

Tô Hi nhắm mắt, chiếc nhẫn ở ngón áp út tay trái nhắc nhở cô rằng mọi chuyện tối nay đều là thật. Mười phút sau, cô trở mình, lại bị Cố Thám kéo ôm chặt vào lòng.

"Không ngủ được à?" – Giọng anh trầm thấp đầy gợi cảm khiến tim cô đập loạn, mặt đỏ bừng.

"Em… em nóng quá…" – Tô Hi nói rồi hất tung chăn ra.

"Anh cũng nóng…" – Cố Thám trầm mặc một lúc rồi đáp.

Câu nói xưa vẫn đúng: Nam nữ độc thân chung phòng… nguy hiểm! Tô Hi vội lắc đầu xua đi mấy ý nghĩ đen tối. Tô Hi ơi Tô Hi, mày là đồ mê trai! Cô nhắm mắt thật chặt. Nhưng đôi tay ôm eo cô bắt đầu nóng ran… Cô biết, Cố Thám sắp không kiềm chế được nữa.

"Cái… cái nhẫn đẹp thật đấy. Anh mua ở đâu vậy?" – Tô Hi lúng túng tìm cách chuyển chủ đề.

Cố Thám nuốt nước bọt, đầu dụi vào cổ cô, đáp khẽ: "Không mua. Anh tự thiết kế."

"Anh tự thiết kế?" – Tô Hi chạm nhẹ tay vào chiếc nhẫn, không khỏi ngạc nhiên. Nhẫn làm từ bạch kim, thiết kế lồng rỗng, giữa có một sợi chỉ đỏ xuyên suốt, phần trên gắn bảy viên kim cương tím nhỏ xíu nhưng cực kỳ tinh xảo.

"Tại sao lại là bảy viên?" – Anh cảm thấy như thế đẹp hơn sao?

"Nó tượng trưng cho bảy năm em đã chịu khổ." – Cố Thám nói chậm rãi – "Nhìn thấy nó, anh sẽ luôn nhắc nhở bản thân: Cố Thám, Tô Hi là một cô gái kiên cường, mày phải đối xử tốt với cô ấy. Nếu mày dám phụ cô ấy, mày không bằng súc sinh."

Bảy viên kim cương tím – là lời xin lỗi, là tình yêu thương vô hạn của Cố Thám. Bảy năm đã lỡ, giờ anh chỉ muốn bù đắp bằng tất cả những gì mình có.

Người khác yêu vợ một phần, anh yêu Tô Hi một ngàn phần, một vạn phần;

Người khác kiên nhẫn, anh nhẫn nại gấp vạn lần;

Người khác chỉ cần không làm tổn thương đối phương, còn anh thì tuyệt đối không để cô chịu bất kỳ ủy khuất nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!