Chương 11: Lời hay ý đẹp

Biên tập: Ross

Ánh mặt trời dần lụi tàn, Hạ Quân ngắm cảnh cũng thấy mệt, đứng dậy vận động một chút thì nhìn thấy bóng người đang đi qua con đường nhỏ ngoài sân.

Về sớm thế à?

Nếu nói trong nhà họ Ôn ai là người quen biết rộng rãi nhất, ngoài lão phu nhân ra, e rằng chỉ có Ôn Trình Lễ.

Trong thoáng chốc, Hạ Quân nảy ra ý định hỏi anh xem những người được chọn trong danh sách mai mối có ai có khuyết điểm gì bà chưa biết không. Nhưng rồi bà nhanh chóng kìm lại suy nghĩ đó. Anh trông có vẻ cũng khá bận rộn.

Đúng lúc đó, lão phu nhân đã tỉnh giấc sau giấc ngủ trưa. Hạ Quân thu lại đống hồ sơ tự tay chuẩn bị rồi đi đến chỗ bà cụ.

La Thụy Chi vừa tỉnh đã nghe người hầu kể lại việc Hạ Quân bận rộn cả buổi:

"Chiều nay bận gì vậy? Nghe nói con in rất nhiều tài liệu, đang tìm việc à?"

Công ty của Hạ Quân trước khi kết hôn làm ăn rất tệ, nay đã phá sản. Hiện bà chỉ quanh quẩn trong nhà.

Nhà họ Ôn tất nhiên có thể sắp xếp công việc cho bà, nhưng bản thân Hạ Quân vẫn chưa nghĩ ra mình muốn làm gì.

Không phải ạ.

Hạ Quân khẽ cười,

"Chẳng thấy Tòng Duy yêu đương gì, nên con muốn xem vài người mai mối cho con bé."

Bà không giấu giếm chuyện này, biết đâu lão phu nhân còn có thể đưa ra vài lời khuyên hữu ích.

La Thụy Chi chợt hiểu ra, liền mỉm cười.

Còn trẻ mà. Bà vừa cười vừa nhấp một ngụm trà.

"Nhìn nó có vẻ không muốn yêu đương đâu, quan trọng nó có chịu không? Trình Lễ nhà mình còn không chịu đi gặp mặt ai nữa kìa."

Chuyện cốc trà sữa sáng nay bà đã nghe kể, biết chắc chắn Ôn Trình Lễ không thể tự mua cho mình. Rất có khả năng là Chúc Tòng Duy đã mua cho anh.

Hai người họ hẳn có chút giao tiếp riêng tư.

La Thụy Chi lúc đầu còn nghĩ nhiều, giờ xem ra có lẽ chỉ là chuyện mời nhau uống nước bình thường. Nếu con bé mua được cho bà uống, chắc cũng sẽ mời bà thôi.

Hạ Quân nói:

"Chuyện này là con bé chủ động đề xuất đấy ạ, dù sao thì bà nội con bé… Còn Trình Lễ xuất sắc thế kia, sớm muộn gì cũng sẽ tìm được thôi."

Bà không bình luận gì về Ôn Trình Lễ, dù sao anh cũng là người thân của họ.

La Thụy Chi khẽ lắc đầu, thở dài:

"Con bé đúng là hiếu thuận."

Con gái vẫn tốt hơn, bà và bà nội của Chúc Tòng Duy có lẽ cũng là cùng một hoàn cảnh. Chỉ là bà lớn tuổi hơn mà thôi.

Bình thường cũng nhờ bảo dưỡng tốt, ăn thực phẩm dinh dưỡng, lại có bác sĩ gia đình, nhưng một lão phu nhân thì không thể sống mãi.

"Nếu chọn được người phù hợp, nhất định dẫn đến gặp bà nhé." La Thụy Chi cười tủm tỉm.

"Con bé dù sao cũng xuất giá từ nhà họ Ôn, bà sẽ chuẩn bị một chút của hồi môn."

Câu của hồi môn mà bà cụ nói đương nhiên không phải thứ tầm thường, Hạ Quân hiểu rõ điều đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!