Rất nhiều năm sau, Anh Ninh vẫn nhớ kỹ cái đêm hôm đó, đó là ngày một
nhà sáu miệng đoàn tụ lần cuối cùng, nàng thủy chung không rõ phụ thân
rốt cuộc an bài như thế nào, cách một ngày rạng sáng liền đem mẫu thân
và bốn hài tử một đừơng ra Li kinh.
Sau đó không còn có tin tức gì của phụ thân, nàng và mẫu thân, bọn đệ
đệ ở xa xôi Bồng Sơn sống nương tựa lẫn nhau, cuộc sống yên bình buồn tẻ, thoáng một cái đã mấy năm.
Mẫu thân Nhan Thị giữ kính như bưng chuyện của phụ thân, một lòng cố ý chờ đợi, mỗi lần đến trừ tịch ăn cơm đoàn viên, mẫu thân vĩnh viễn mang
lên một cái bát cho phụ thân, một chén rượu, một đôi đũa, rất có điểm cố chấp…… Mẹ nàng thủy chung tin tưởng vững chắc trượng phu có thể trở
về.
Mỗi khi đến giờ phút này, trong lòng Anh Ninh đều sẽ vừa cười vừa đau lòng, mẫu thân nhìn như nữ nhi nông thôn chấc phát yếu đuối, nhưng trong xương lại chấp nhất, vừa nghĩ lại nàng lại nhớ phụ thân có thể làm cho
mẫu thân nhớ kỹ như vậy, mà mẫu thân cũng làm cho phụ thân không thể
quên, thật sự là hạnh phúc?
Như vậy, còn nàng thì sao?
Nhớ tới lời nói của mẫu thân và di nương mà nàng vô tình nghe được, trong lòng Anh Ninh cảm thấy phiền muộn .
Ngày ấy, nàng nghe đệ đệ nói di nương đến đây, đang ở đại sảnh nói
chuyện với mẫu thân thì trong lòng thật cao hứng, vừa bước vào phòng
không ngờ chợt nghe đến mẫu thân và di nương nhắc tới hôn sự của nàng.
Bà ngoại là nữ tử hiếm thấy, năm gần ba mươi tuổi mới lập gia đình
sinh một đôi hoa tỷ muội, chia ra gả cho ngự trù và ngự y trong cung,
cũng là một câu truyện được mọi người ca tụng.
Mẫu thân hiền thục dịu dàng cùng phụ thân tương kính như tân; Di
nương mạnh mẽ thẳng thắn vì phản đối chồng trước…… chọn một người trong
cung để nạp thiếp, liền để lại một tờ hưu thư, một mình mang theo ấu nữ
đi tha hương, may mà sau lại tìm được phu quân.
Mấy năm nay theo phu quân là ngự y sớm từ chức đi chung quanh hành y
tế thế, còn mở một y quán ở Ngọc Lăng Thành nữ nhi so với Anh Ninh nhỏ
hơn hai tuổi, căn bản không cần lo lắng.
Lần này di nương vừa đi một chuyến phía nam chuẩn bị về Ngọc Lăng, đi ngang qua Bồng Sơn liền tới thăm thân tỷ một chút.
Khi Anh Ninh đi vào, nhìn thấy di nương đang ngồi ở ghế lim cạnh cửa
sổ, lông mày dựng thẳng dường như rất tức giận, trong miệng căm giận
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!