Mặt trăng lên từ phía Tây,Đắc Vị Cư tiễn chân người khách cuối cùng rồi đóng cửa.
Anh Ninh đóng kỹ cửa tiệm, vừa lấy ra chìa khóa khóa cửa, bỗng nhiên
nghe được phía sau có động tĩnh, quay đầu lại, một gương mặt đáng khinh
liền ánh vào mi mắt, không phải tên Cổ Sĩ kia chứ ai?
Chán ghét lui về sau một bước, Anh Ninh bảo trì khoảng cách với hắn.
"Thế nào? Anh cô nương nhìn thấy bản công tử không vui sao?" Cổ Sĩ
một thân tơ lụa, trang điểm giống như chim khổng tước, trong tay phe phẩy quạt xếp, khuôn mặt tươi cười nói:
"Công tử ta đặc biệt đến thăm cô nương đây!"
"Ngươi tới có chuyện gì?" Anh Ninh lạnh lùng hỏi, không muốn dây dưa cùng người này quá.
Cổ Sĩ ngắm thẳng về phía tiệm cơm,
"Nơi này không phải nơi nói chuyện, chúng ta không bằng vào trong nhà nói đi."
Nói xong hắn liền muốn đi
vào trong tiệm.
"Có gì cứ nói ở trong này." Anh Ninh không chịu , họ Cổ này có ý gì nàng làm sao không rõ.
Hắc hắc, cũng tốt. Cổ Sĩ liếc mắt nhìn nàng, nói:
"Ta gần đây lại có một tin tức mới có liên quan đến lệnh tôn."
Tin tức gì?
Quả nhiên không ngoài dự đoán, công nương kia mới vừa
rồi còn trừng mắt với hắn giờ lập tức khó nén sắc mặt lo âu, vội vàng
hỏi:
"Ngươi từ nơi nào biết được? Tin này có đáng tin cậy không?"
"Gấp cái gì nha, ta tìm đến Anh cô nương đương nhiên là nắm chắc." Cổ Sĩ đắc ý nói.
Anh Ninh nghe xong, càng sốt ruột thúc giục nói:Vậy ngươi nói mau.
"Ta không phải đã nhờ bằng hữu giúp ta tìm tung tích lệnh tôn sao, hôm kia hắn truyền tin đến nói là đã trở lại, ta hôm qua liền đặc biệt đi một chuyến, nghe hắn nói phỏng chừng tám chín phần đáng tin."
"Tên đó biết tung tích cha ta sao?" Anh Ninh trong lòng vui mừng quá
đỗi, nàng chờ mong lâu như vậy, hỏi thăm lâu như vậy, bây giờ thật sự tìm
được phụ thân, nàng làm sao không vui mừng!
Đương nhiên nhiên! Cổ Sĩ dõng dạc nói ngoa:
"Bằng hữu ta tốn rất nhiều công sức, mới tìm được tin tức xác thật……"
Anh Ninh không muốn nghe hắn nói lời vô nghĩa cho nên nhanh cắt đứt,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!