Chương 3: (Vô Đề)

Quê nàng, dung mạo của nàng, tất cả của nàng…… Toàn bộ đều là một âm mưu!

Rõ đầu rõ đuôi lừa gạt!

Mấy năm nay, hắn không có buông tha cho người tìm kiếm nàng, cũng

phái thị vệ âm thầm đi chung quanh truy xét tung tích của nàng, nhớ tới

nàng từng nói qua mình là người Lang Châu, hắn liền tìm kiếm trọng điểm

đặt ở nơi đó, nhưng kết quả thì thế nào? Nhóm thị vệ hết lòng cương vị

tìm toàn bộ Lang Châu, cũng không thể tìm ra tung tích của nàng.

Như vậy, tất cả chỉ có một giải thích…… Nàng không phải người Lang Châu .

Chậm rãi quay mặt đi, dây cương trong tay nam tử giương lên, khoái mã nhanh chân rong ruổi đến phần lớn người phía trước.

Hắn không dám nhìn nàng , bởi vì nếu nhìn nàng them một giây, hắn sợ

chính mình không nhịn được nhảy xuống ngựa, đem nữ tử lừa gạt làm hao

tổn tâm trí hắn bắt lên ngựa.

Nhan Anh Ninh……

Nàng ngàn vạn đừng để ta phát hiện, nàng thậm chí ngay cả tên cũng là lừa gạt.

Vó ngựa nhanh mạnh mẽ, quân kỳ phần phật, đại đội nhân mã một đường

hướng Thành Đông xuất phát…… quân đội Anh vương ở thành Tây, bọn họ được Ngọc Lăng quận thủ dụng tâm an bài ở phía Đông xây dựng cơ sở tạm thời, sợ hai phe nhân mã không hợp lời dẫn đến đánh nhau.

Mà nam tử kia tuyệt đối không có đoán được, lúc hắn bắt buộc chính

mình quay đầu lại, nữ tử dưới mái hiên lại vừa vặn ngẩng đầu, dư quang

liếc mắt một cái nhìn người áo trắng như tuyết cưỡi trên con ngựa cao

to.

Tim nàng đập có chút mạnh và loạn nhịp ngóng nhìn bóng lưng cao to dần dần đi xa kia.

Trong trí nhớ, có một thiếu niên tuấn tú cao quý cũng thích mặc áo

bào trắng, hắn thích gọi nàng Anh tỷ tỷ, trong mắt sáng rọi từ mơ màng đến đối địch, từ phẫn hận đến bất an, cuối cùng toàn bộ biến thành vô

điều kiện tín nhiệm và thật sâu không muốn xa rời.

Hắn tín nhiệm và không muốn xa rời nàng , nhưng mà đến cuối cùng tình cảm đáng quý như trân bảo này lại bị nàng tự tay đánh nát.

Hắn sẽ hận nàng?

Hắn nhất định sẽ không nhớ nàng ?

Nước mắt của cô gái đó bỗng nhiên tràn đầy vành mắt, nàng ngẩng đầu

nhìn phía chân trời xa xôi, trùng trùng mây ngũ sắc như hỏa thiêu đốt,

rung chuyển bất an trong cuộc sống, nhớ lại và tưởng niệm đều là yên ổn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!