Chương 13: (Vô Đề)

Thời gian rất lâu sau, nàng đều nghiêm mặt cúi đầu xuống, không nhìn rõ lắm rốt cuộc có rơi nước mắt hay không.

Hà Hương cầm đũa ô kim, Tú Cúc nâng cái đĩa bạch ngọc, không đành lòng

vừa lo lắng liếc nhau, nữ hài tử ai không thích xinh xắn đẹp đẽ? Bị tiểu chủ tử ngay trước mặt nói mình xấu, người đó cho dù kiên cường đến đâu

cũng chịu đã kích!

Nhưng tiểu chủ tử làm sao có lòng đồng tình? Chỉ sợ hắn chỉ biết bỏ

đá xuống giếng, thừa cơ truy kích! Anh cô nương thật đáng thương, tiểu hầu gia tại sao không thích nha?

Thực hiển nhiên Vân Mặc cũng quyết định như vậy, cho nên hắn một lần

nữa ngồi trở lại vị trí, lại thay đổi dùng giọng bảy phần tiếc hận, ba

phần hấp dẫn nói với nàng:

"Bất quá cũng không phải không có biện pháp, ta nghe nói trong cung có một loại bí dược, có thể làm vết bớt trên mặt cô biến mất, cô có muốn thử không?"

Con ngươi như ngọc lưu ly dường như phiếm ý cười lạnh lùng, nháy mắt

nhìn chằm chằm nàng, hắn đã tính toán trước đắc ý dào dạt, hắn cũng không tin nàng không động tâm!

Đầu tiên là ác độc cho nàng một cái tát, sau đó lấy ra một viên thuốc táo dụ dỗ nàng, dụ hoặc nàng nhảy vào cái hố hắn vừa mới đào.

Nếu nàng gật đầu nói Muốn, như vậy hắn lập tức đi ra bên ngoài tìm

chút thuốc nước lộn xộn, thuốc mỡ cho nàng thay đổi sắc mặt, làm cho nàng

trở nên càng xấu! Có lẽ hắn cũng sẽ trực tiếp nói với nàng

"Ngu ngốc, làm gì có loại thuốc đó? Thiếu gia ta lừa ngươi thôi!"

Nàng hết lòng nhưng sau khi biết được mình bị đùa bỡn, nhất định sẽ lộ ra vẻ mặt thất vọng?

Nghĩ đến đây, Vân Mặc toàn thân đều hăng hái.

Quả nhiên, không để cho hắn chờ lâu lắm, nàng liền mở đôi môi đỏ mọng.

Ngữ khí bình tĩnh trước sau như một, nghe vào trong tai Vân Mặc lại không có nửa điểm đau lòng.

Nàng nói:Thân thể là do cha mẹ sinh ra, không dám phá hoại.

". Anh Ninh cũng không cảm thấy bản thân xấu nơi nào, cũng không muốn đi thay đổi cái gì, đa tạ thiếu gia lo lắng."

Trong phòng thật im lặng, không khí đọng lại, chỉ cần chạm một chút sẽ nổ tung.

Hà Hương và Tú Cúc khẩn trương không dám thở mạnh, tuy rằng các nàng

rất bội phục sự can đảm của Anh cô nương nhưng theo bản năng cảm thấy

Anh cô nương nói lời này không đúng chổ, nhưng các nàng nhìn thấy sắc

mặt chủ tử rõ ràng trầm đi……

Một đôi ngọc lưu ly nháy mắt bay đi tan xương nát thịt, tiếp theo hắn đưa tay chỉ ra ngoài phòng, giọng nói tức giận quả thực làm người ta sợ

hãi,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!