Tiên Dao đã tưởng tượng vô số cảnh tượng mình cùng Thẩm Kinh Trần tiến vào thế giới của anh.
Nhưng chắc chắn không có cảnh nào giống như hiện tại.
"Á! —— anh!! Sao anh có thể làm như vậy!!"
Tiếng la hét của cô gái gần như xuyên thủng mái nhà, Tiên Dao bị Thẩm Kinh Trần quấn chặt trong chăn, trên người nàng có vài vết thương, y phục cũng tả tơi, trông như trong tình trạng chiến thương.
Nhưng đây là tình huống mà cô và Thẩm Kinh Trần đều biết rõ, nếu đặt trong mắt người khác đặc biệt là những người hoàn toàn không biết gì về thế giới kia thì đó lại mang một ý nghĩa hoàn toàn khác.
"Sao anh lại có thể mang con gái về nhà chơi trò chơi tình thú cosplay, còn làm người ta bị thương nữa!"
Tiếng kêu kinh hoàng của thiếu nữ khiến Tiên Dao cảm thấy tê liệt, nàng cúi đầu nhìn mình, có chút phiền muộn vì rõ ràng mình đi qua một cánh cửa, nhưng lại thấy mình đã ở trên giường của Thẩm Kinh Trần.
… Nàng thà rằng mình đóng vai thi thể trên bàn thí nghiệm trong phòng thí nghiệm của hắn còn hơn.
"Đừng hét nữa, ra ngoài đợi chút."
Thẩm Kinh Trần nhìn có vẻ rất bình tĩnh, hắn bước xuống giường, mở cửa rồi đẩy cô em gái ra ngoài, sau đó nhanh chóng khóa cửa lại.
Tiên Dao quan sát toàn bộ quá trình, cô không nhịn được hỏi: "Làm vậy có ổn không?"
Thẩm Kinh Trần đáp: "Ổn lắm."
Hắn đi vào phòng thay đồ và lục tìm đồ đạc, Tiên Dao ngồi trên giường, sau khi không còn bị cô em gái của hắn chú ý, nàng đã cảm thấy dễ chịu hơn một chút liền có thể quan sát xung quanh phòng.
Đây chắc chắn là chỗ mà hắn ở, phong cách hoàn toàn khác biệt so với Trường An cung.
Giường rất mềm, cực kỳ lớn, chăn đệm sạch sẽ màu đen và xanh đậm, không có hoa văn, khi sờ vào cảm giác mềm mại và lạnh lẽo.
Tiên Dao sờ vài lần mới kéo được chăn ra, nàng xuống giường.
Nàng bước đi vài bước, nhìn thấy một chiếc bàn giống như bàn học, trên đó có nhiều vật mà nàng chưa từng thấy qua.
Những chiếc hộp sắt vuông vức, chiếc gương sáng hơn cả mặt nước, và… sách?
Chắc chắn đó là sách, là thứ duy nhất mà nàng có thể nhận ra trong số đó.
Tiên Dao đưa tay cầm một cuốn sách dày cộp, rõ ràng là cuốn sách đã được lật qua nhiều lần, vừa nhìn vào là biết chủ nhân thường xuyên mở ra xem.
Chữ trong sách không khó nhận, gần như giống hệt với những chữ trong cuốn sách trời mà nàng đã từng thấy.
Nội dung trong sách chính là vật lý mà Thẩm Kinh Trần luôn tôn sùng trong thế giới của nàng, Tiên Dao đã thành thạo môn này và có thể hiểu được.
Khi nàng đặt cuốn sách xuống liền nhìn thấy một cuốn sách có bìa màu sắc sặc sỡ, hoàn toàn khác biệt so với những cuốn sách dày cộp kia.
Cái bìa sách màu sắc ấy khiến nàng nhớ mãi, đó chính là bìa của cuốn thiên thư mà nàng đã từng thấy.
Tiên Dao khựng lại, nàng cầm cuốn sách lên rồi cúi đầu nhìn một lúc, đúng lúc này lại cảm thấy bóng đen trước mặt dần hạ xuống.
Thẩm Kinh Trần đã thay xong quần áo, hắn chỉnh lại tóc một cách đơn giản rồi lấy ra một vài bộ quần áo của hắn đưa cho nàng.
"May là còn một ít đồ mà ta mặc hồi cấp ba." Thẩm Kinh Trần đưa quần áo cho nàng, "Cứ tạm thế đã, chút nữa ta sẽ dẫn nàng đi mua đồ mới."
Tiên Dao đặt cuốn sách xuống, ngay trước mặt Thẩm Kinh Trần nàng bắt đầu thay quần áo.
Dù hai người đã từng thoải mái đối diện nhưng Thẩm Kinh Trần vẫn cảm thấy không thoải mái với cảnh tượng này.
Hắn vội vã quay người, ngón tay vô thức sờ mũi, yết hầu trượt lên trượt xuống, hắn căng thẳng tìm cách nói gì đó để xoa dịu không khí.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!