Trường Hạo xảy ra chuyện, thiếu niên từng cấu kết với hắn lập tức thi triển pháp thuật đào tẩu. Khi ấy, Thanh Chấp Tố đang bận phong ấn nguyên thần và nhục thân của Trường Hạo nhất thời không rảnh truy sát kẻ còn lại. Nhưng Tiên Dao vẫn còn ở đó.
Khí tức thần minh toả ra từ nàng khiến thiếu niên kia e dè lùi bước ba phần. Ngay từ lúc nàng xuất hiện, hắn đã âm thầm nghĩ cách rút lui.
Thừa lúc Tiên Dao lòng nóng như lửa đốt vì lo cho mẫu thân, toàn bộ tâm trí đều đổ dồn về phía bà, thiếu niên nhẹ nhàng lùi lại, hắn tưởng rằng lần này cũng giống như mọi lần trước : mạo hiểm nhưng thoát thân thành công.
Nào ngờ hắn vừa xoay người liền đối mặt với một khuôn mặt không hẳn xa lạ.
Người ấy khoan thai đứng đó, thần sắc nhàn nhã như đang xem kịch, tay phải không biết từ đâu lấy ra một quả mơ rồi tùy tiện xoay xoay trong lòng bàn tay.
"Muốn đi sao?" Thẩm Kinh Trần mỉm cười nho nhã và lễ độ, "Ngươi đã hỏi qua ta chưa?"
Thiếu niên cau chặt mày, biết thời biết thế khiến hắn buộc phải lộ mặt thật: "Ma Quân, ngài không biết đâu chúng ta vốn là cùng một chiến tuyến. Trăm năm mưu lược cho trận đại chiến tiên – ma thuở ấy chẳng phải đều do ngài và ta đồng mưu tính kế sao?"
"Ta là—"
"Ngươi là Minh Chủ."
Trước khi thiếu niên kịp nói ra thân phận Tiên Dao đã khẽ khàng mở lời. Bốn chữ đơn giản như gió thoảng nhưng lại khiến sắc mặt hắn lập tức biến hoá lớn.
Nếu như trước đó chỉ là bất an thì giờ đây đã là tuyệt vọng.
Thẩm Kinh Trần đã biết rõ chân thân của hắn lại vẫn bình thản chắn trước lối đi, rõ ràng không có ý định tương trợ.
Minh Chủ thông minh hơn những kẻ đến nước này còn cố gắng níu kéo mạng sống. Trước khi đến đây hắn đã chuẩn bị tâm lý: không thành công thì vong thân. Nếu phải vong mệnh thì cũng phải kéo kẻ hãm hại mình cùng táng thân nơi đất cũ trời xưa.
"Quân thượng đây là định qua cầu rút ván rồi."
Minh Chủ bình tĩnh nhìn Thẩm Kinh Trần, giọng lạnh như băng: "Ngươi còn nửa khắc thời gian để suy nghĩ. Nếu ngươi thật sự cho rằng tội nghiệt năm xưa về việc tàn sát tộc Thanh thị chỉ cần Trường Hạo và Kim thị diệt vong là có thể gột sạch, rằng Thanh Tiên Dao sẽ vì thế mà không truy cứu ngươi nữa… thì đúng là hoang tưởng."
"Hãy chờ đến khi Thanh Chấp Tố giải quyết xong Trường Hạo, diệt tộc Kim thị và ta… kẻ tiếp theo chính là ngươi."
Trong khi Minh Chủ cất lời, Thẩm Kinh Trần vẫn ung dung ăn quả mơ trong tay. Hắn ăn chậm rãi và từ tốn ánh mắt như vì sao mờ, hờ hững mà sáng rực, tựa như tâm tình đang hết sức thoải mái.
Là sự nhẹ nhõm của kẻ vừa trút bỏ xiềng xích khi những kẻ gây phiền toái cuối cùng cũng bị thanh trừ, và từ nay không còn phải sống dưới cái bóng của "hào quang nhân vật chính" nữa.
"Ngươi nói xong rồi?"
Đợi khi quả mơ đã ăn hết, cũng là lúc lời lẽ của Minh Chủ chấm dứt.
Thẩm Kinh Trần vỗ tay phủi sạch rồi ung dung đáp: "Bổn quân chẳng cần đến nửa khắc, ngay bây giờ ta có thể cho ngươi đáp án."
Hắn bất chợt áp sát Minh Chủ, tay đặt lên vai hắn rồi cất giọng nhàn nhạt: "Đừng đem mọi tội danh đổ hết lên đầu ta. Xem như ngươi sắp chết rồi vậy thì ta ban cho ngươi một sự thật."
"
"Hảo bằng hữu" của ngươi đã phát cuồng mà chết từ mấy chục năm trước. Kẻ đang đứng trước mặt ngươi bây giờ… là một tiên giả tiên phong, tận tâm cống hiến cho lý tưởng "tu chân khoa học hóa"."
Thần sắc nghiêm trang cùng những lời ngôn ngữ khó hiểu ấy khiến Minh Chủ thoáng sững sờ.
Hắn trố mắt nhìn Thẩm Kinh Trần một hồi, sau đó phát ra một tiếng cười khinh miệt như chế nhạo điều hoang đường, song tiếng cười chưa kịp vang lên đầy đủ thì thân thể đã bị chém làm đôi.
Đối với những kẻ dám chế nhạo đạo nghiên cứu khoa học của Thẩm Kinh Trần, Tiên Dao chưa từng có lòng bao dung.
Nàng chau mày, từng kiếm từng kiếm phân thây Minh Chủ, nhưng nàng biết như thế cũng không đủ để "giết" hắn dễ dàng.
Bởi Minh Chủ vốn dĩ không phải người sống—hắn từ Minh giới đến, là cô hồn dã quỷ, tinh thông điều khiển và luyện hóa linh hồn. Từ khi trong luồng khói xanh thấy được cảnh hắn dụ dỗ Trường Hạo, Tiên Dao đã hiểu hắn đã giành được thứ mình muốn từ cuộc giao dịch ấy.
Trường Hạo thoạt nhìn là kẻ hưởng lợi lớn nhất, nhưng kỳ thực kẻ cười đến cuối cùng… chính là Minh Chủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!