Chương 28: (Vô Đề)

Chữ "chó" ấy khiến Kim Di Phong ngẩng đầu lên một cách phản xạ.

Hắn căm hận nhìn vợ mình, người phụ nữ này hắn đã cung kính nịnh bợ suốt nhiều năm. Nàng tu vi cao hơn hắn nhiều, ở Kim gia muốn làm gì thì làm, không ai ngăn cản nổi. Khi tác oai tác phúc, nàng cũng mang lại vô vàn vinh quang cho Kim gia.

Nàng vẫn đẹp và lạnh lùng như ngày mới thành thân, tựa như lớp tuyết vĩnh cửu trên núi Đồ Mi năm nào.

Ánh mắt nàng nhìn hắn giờ cũng lạnh lẽo y như cũ, như thể hắn trong mắt nàng còn chẳng bằng một con chó.

Kim Di Phong từ từ thẳng lưng, gương mặt tuấn tú hiện lên vẻ tự giễu: "Tố Tố, nàng rất thông minh, nàng nói gần như đúng hết, chỉ có một điểm ta phải giải thích, ta không dung túng ai hại con gái chúng ta, cái chết của Tiên Dao cũng là bất ngờ với ta, đó là hành động tình thế, là tai nạn. Giờ Tiên Dao nhập ma, đi theo Ma Quân, chống lại Thục Sơn vì hắn, đủ thấy cái "chết" năm nào có điều kỳ lạ.

Con bé đi vào con đường sai lầm là lựa chọn của con bé, không liên quan đến ta."

Nhập ma.

Lại là nhập ma.

Thanh Chấp Tố giận đến mức phải bật cười, bà lập tức ra tay. Kim Di Phong run rẩy toàn thân nhưng không né tránh, hắn quen chờ đợi hình phạt từ vợ. Nhưng lần này có người che chắn cho hắn.

Bạch Song Lăng dùng thân thể mình đỡ đòn, gánh chịu cơn thịnh nộ của Thanh Chấp Tố.

"Nàng…?"

Kim Di Phong sửng sốt nhìn người phụ nữ ngã trước mặt, yết hầu lăn nhẹ, từ từ quỳ xuống.

Bạch Song Lăng đau đớn co quắp, nép vào lòng Kim Di Phong, ngước lên nhìn hắn với khuôn mặt đầy nước mắt.

"Tộc trưởng, đây không phải lỗi của ngài, sao ngài phải chịu tổn thương từ kẻ khác? Con gái Thanh Chấp Tố nhập ma phản bội bà ta, bà ta nên đi tìm con gái mình tính sổ, sao còn có thể bắt nạt ngài!"

Bắt nạt.

Thật là một từ hay.

Đôi nam nữ này trước mặt Thanh Chấp Tố âu yếm nhau, cảm động lẫn nhau, khiến bà chỉ muốn vỗ tay khen ngợi.

"Hai người các ngươi liên tục nói con gái ta nhập ma, vậy ta hỏi, tin tức này từ đâu mà ra?"

Thanh Chấp Tố đã bình tĩnh lại, kéo ghế thong thả ngồi xuống, bà nhìn xuống họ từ trên cao.

Kim Di Phong ngẩng đầu nhìn bà, ngoài cửa đã tụ tập nhiều người của tộc Kim, nhưng họ không vào được. Kim gia trước kia tuy là danh môn, nhưng không hưng thịnh như hiện tại. Tất cả đều nhờ một tay Thanh Chấp Tố vun đắp. Người dưới trướng sợ bà còn hơn cả Kim Di Phong. Đôi khi đi dạo quanh Bồng Lai Kim gia, Kim Di Phong còn tưởng nơi này là nhà họ Thanh.

Hắn từng nghĩ mọi chuyện sẽ lộ ra, đã tính toán vô số kết quả, nhưng không có tình huống nào như hiện tại.

Thanh Chấp Tố dường như chẳng màng đến sự phản bội của hắn, ra tay một lần rồi ngồi xuống, bày ra tư thế muốn nói chuyện tâm tình.

Đây là phản ứng nên có của một người vợ bị chồng phản bội ư?

Không.

Nhưng phản ứng không thể đoán trước này mới phù hợp với con người của Thanh Chấp Tố.

Trong lòng bà, Kim Tiên Dao đứa con cùng huyết thống chui ra từ bụng bà mới là người duy nhất bà để tâm. Còn Kim Di Phong chỉ là một con chó.

Kim Di Phong lạnh lẽo đến run rẩy, hắn không nói nên lời, chỉ không ngừng cười khẽ, trạng thái như điên loạn.

Thanh Chấp Tố chán ghét, trực tiếp ra lệnh cho Bạch Song Lăng: "Ngươi nói đi."

Bạch Song Lăng nắm lấy cơ hội lập tức mở miệng: "Ngươi không phải vừa từ Thục Sơn trở về à? Người Thục Sơn không nói với ngươi sao? Nhị đệ tử của chưởng môn Thục Sơn sắp đến Bồng Lai rồi, chính là để thông báo chuyện này, bảo ngươi đến Ma giới đưa con gái về!"

"Sư tổ Thục Sơn vì con gái ngươi mà hôn mê bất tỉnh, con gái ngươi cấu kết với ma tộc hãm hại đồng môn, cùng Ma Quân thành đôi thành cặp làm chuyện ô uế, thật là nhục nhã, tội không thể tha!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!