Chương 19: (Vô Đề)

Không gian bế quan mà Thẩm Kinh Trần mở ra không quá lớn.

Ban đầu, đây vốn chỉ là nơi dành cho một người sử dụng tạm thời, nếu mở rộng quá mức, thứ nhất là tiêu tốn linh lực, thứ hai là không cần thiết.

Giờ lại có thêm một người bước vào, nơi này lập tức trở nên chật chội hơn.

Chỗ ở của nam nhân này được bài trí đơn giản đến cực hạn, ngoài một tấm đệm ngồi và một chiếc chăn ra thì không có thêm thứ gì.

Vì đây là không gian thuộc về riêng hắn, xung quanh không hề có tường, chỉ có dòng sông sao lấp lánh, ánh trăng rực rỡ trải dài khắp bầu trời.

Nếu không đưa tay chạm vào, tầm nhìn vẫn rất đẹp và rộng mở, không hề mang cảm giác tù túng.

Nhưng một khi thử chạm vào, sẽ phát hiện có một kết giới trong suốt chắn ngang, không thể chạm vào bất cứ thứ gì, mà phạm vi hoạt động lại vô cùng nhỏ hẹp.

Tiên Dao cố gắng không gây phiền nhiễu cho Thẩm tiên sinh, nàng thu mình vào một góc, nhẹ nhàng điều chỉnh hơi thở.

Trong ấn tượng của nàng, việc bế quan tu luyện thường sẽ là hoàn toàn chìm đắm vào thiền định, đến khi kết thúc sẽ hoặc là tiến cấp, hoặc là thụt lùi.

Thẩm tiên sinh nhất định có thể tiến cấp, nhưng nàng không rõ hiện tại hắn đã đạt đến cảnh giới nào, nếu tiếp tục đột phá thì sẽ được gọi là gì đây?

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên có người đưa tới một quyển sách, Tiên Dao theo phản xạ cầm lấy, rồi nàng ngẩng đầu nhìn gương mặt của người đó, tuy nhiên Thẩm Kinh Trần không nhìn nàng, khi nói chuyện với người khác, âm cuối trong lời nói của hắn thường mang theo tiết tấu lạ thường, như thể đầu lưỡi đang cân nhắc trọng lượng của từng chữ một.

"Ngươi vừa nhập ma, những điều cần chú ý đều viết trong đây."

Ban đầu vốn định là tự mình bế quan, để lại quyển sách này cho nàng, bảo nàng theo Cổ Nhã học tập.

Giờ thì đã mang nàng theo bên mình rồi, lại càng phải đọc kỹ quyển sách, không bỏ qua bất kỳ thời gian học hỏi và tu luyện nào.

Thời gian quý giá, trước khi xuyên sách Thẩm Kinh Trần vốn là một kẻ cuồng công việc, sau khi xuyên sách vì tuổi thọ dài nên đã bớt cực đoan đi, nhưng bản chất thì không thể thay đổi.

"Thân thể ta có một vài vấn đề, vào thời điểm nhất định sẽ có biến hóa, cũng không xác định được khi nào sẽ phát tác, nhưng ngươi không cần để ý tới ta."

Hắn bắt đầu dựng lên kết giới quanh mình, còn chưa hoàn thành thì bị Tiên Dao ngăn lại.

"Thẩm tiên sinh không cần lập kết giới." Nàng nghiêm túc nói, "Ta sẽ chú ý bản thân, không để mình bị ảnh hưởng, cũng sẽ nghe theo lời huynh, tuyệt đối sẽ không tùy tiện đến gần."

Nếu lại dựng kết giới ngăn cách, vậy thì nàng đi theo vào làm gì nữa?

Không muốn chờ đợi bên ngoài lúc hắn bế quan không phải vì nàng không thể chịu được việc không gặp hắn trong thời gian dài, mà là vì nàng muốn tận lực giúp hắn một chút.

Nàng nợ hắn quá nhiều, từ ăn uống, quần áo, đến cả việc thoát thai hoán cốt, tất cả đều nhờ hắn. Hiện tại, nàng chưa nghĩ ra cách nào để báo đáp hắn, chỉ có thể bắt đầu bù đắp từ những điều nhỏ nhặt hằng ngày.

"Ta đã không còn là kẻ vô dụng như trước nữa, ta có thể tự bảo vệ mình."

Tiên Dao biết Thẩm tiên sinh lo nàng sẽ bị ảnh hưởng, nên nàng lại nhấn mạnh một lần nữa.

Ánh mắt giao nhau, Thẩm Kinh Trần chợt cảm thấy như mình đang tự chuốc lấy phiền phức.

Hắn nhận ra rằng hắn không thể dễ dàng từ chối Tiên Dao, mỗi lần nàng kiên quyết muốn một điều gì đó, hắn cuối cùng đều sẽ chiều theo nàng.

Điều này đối với hắn mà nói thật sự đáng sợ.

Như thể nàng hoàn toàn có thể thao túng hắn, khiến một người có kỷ luật và khả năng kiểm soát bản thân đến mức cực đoan như hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.

Thế mà mỗi lần như vậy, hắn đều có thể tìm ra một lý do hợp lý để giải thích cho mình, nàng ấy đã nói mình không còn là kẻ vô dụng như trước nữa, nếu hắn cứ kiên quyết từ chối nàng, chẳng phải đồng nghĩa với việc hắn vẫn xem nàng là một kẻ vô dụng hay sao?

Nàng nhất định sẽ chịu đả kích lớn.

Một cô nương trẻ tuổi vừa bước vào Ma giới, mọi thứ nàng tiếp xúc đều mới mẻ và xa lạ, điều này khiến Thẩm Kinh Trần nhớ lại những ngày đầu tiên hắn ra nước ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!