(1)
"Khẩu tổng, ngài tìm tôi cũng vô dụng, Hoắc tổng của chúng tôi thật sự không có ở công ty."
"Không phải, đặc trợ Tôn, cậu đừng làm khó tôi nữa. Tôi đã chạy qua đây suốt một tuần rồi, chẳng lẽ Hoắc tổng nhà các cậu cả tuần đều không ở đây?"
"Thì ngài ấy không ở đây thật mà."
"Đặc trợ Tôn à, chuyện này tôi thật sự phải bàn với đích thân Hoắc tổng, anh giám đốc đại diện kia..."
"Khâu tổng, ngài nói với tôi cũng chỉ lãng phí nước bọt thôi, không phải tôi muốn cản ngài. Tôi nói thật với ngài vậy, Hoắc tổng đã nghỉ phép rồi."
"Nghỉ phép?"
"Phải."
"Thế khi nào cậu ấy trở lại công ty?"
"Ừm, chắc khoảng bảy tám tháng gì đấy."
"À, bảy tám th... bảy tám cái gì cơ??"
"Tháng."
"... Cậu ta nghỉ gì mà nghỉ tận một năm!?"
"Nghỉ đẻ."
"?????????"
Đặc trợ Tôn thành công hóa đá Khâu tổng xong thì xoay người rời đi, đi được hai bước anh ta cầm di động lên, mặt phối thêm nụ cười:
"Dạ, Hoắc tổng. Hôm qua ngài kêu tôi hỏi thử các nhãn hiệu tã giấy, báo cáo kiểm nghiệm 72 mẫu hàng tôi đã gửi người đưa tới biệt thự Hoắc gia rồi... Nhưng bây giờ chuẩn bị có phải hơi sớm không..."
Giọng đặc trợ xa dần.
Khâu tổng kinh ngạc há hốc mồm đứng ngây tại chỗ.
Không đến mấy ngày, cả giới thượng lưu đều biết, vị gia chủ hiện tại của nhà họ Hoắc lại điên lên một tầm cao mới: Phu nhân mang thai tháng thứ hai, anh ta ở công ty nghiêm chỉnh viết một bản đơn xin nghỉ phép... cho mình nghỉ 8 tháng thai sản.
Càng kinh người hơn là, đơn xin ấy chính anh ta là người phê duyệt.
(2)
Triệu chứng của Tần Khả thời kỳ đầu mang thai vô cùng kịch liệt.
Mới đầu cô còn kiên trì đi làm, nhưng tới tuần thứ bảy, cơn mệt mỏi và tình trạng nôn nghén quá mức rõ ràng đã hoàn toàn chặt đứt khả năng lên lớp của cô. Dưới sự yêu cầu cứng rắn của Hoắc Tuấn, Tần Khả chỉ đành xin trường cho nghỉ phép, tạm thời ở nhà dưỡng thai.
Mà vị nhân sĩ đặc quyền nào đó, sau khi oanh liệt viết đơn xin nghỉ "thai sản" và tự phê luôn cho mình xong, hắn càng danh chính ngôn thuận ở nhà, một ngày hai tư giờ kè kè bên cạnh Tần Khả không rời bước.
Quản gia đã sớm sắp xếp đội chuyên gia dinh dưỡng, hộ lý và bác sĩ thai giáo có kinh nghiệm nhất về mảng chăm sóc thai phụ. Ngôn An đang ở nước ngoài cũng giới thiệu những chuyên gia hộ lý từng chăm sóc cô hồi cô mang thai, nhưng họ lại bị Hoắc Tuấn gạt ra ngoài.
Một mình hắn đảm đương nhiều chức vụ, tất cả những chuyện gì liên quan đến Tần Khả hắn đều muốn tự mình làm. Đội bác sĩ và chuyên gia dinh dưỡng trở thành giáo viên trong nhà họ Hoắc, cầm tay chỉ dạy hắn từng li từng tí, cho dù vị gia chủ Hoắc gia tố chất thông minh nhưng hiển nhiên không có thiên phú trong việc chăm sóc người khác.
Dần dà quen tay hay làm, ngay cả công tác thai giáo Hoắc Tuấn cũng không buông tha.
——
Trên ban công rộng rãi ở nhà chính, Tần Khả lười biếng làm ổ trên ghế nằm phơi nắng, bên tai là tiếng kể chuyện khe khẽ mượt mà của bác sĩ thai giáo. Không biết có tác dụng đối với bé con mới hai tháng tuổi không, nhưng ít nhất cô nghe mà sắp lăn ra ngủ rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!