Tần Khả vừa dứt lời, ánh mắt bốn người trong phòng nhất loạt nhìn sang.
July hít ngược một hơi: "Tìm thấy cái gì? Qủy á!"
"..." Tần Khả buồn cười nhìn cậu, "July, anh phải nhớ kỹ mình là người theo thuyết vô thần."
Nói rồi, ánh mắt cô nhìn sang người giả đang đặt dựa vào góc tường trước mặt.
"Em tìm ra thủ pháp giết người của hung thủ rồi."
"?!"
Lần này, Cố Vân Thành đang nghiên cứu bồn tắm cũng dứt khoát quay sang.
Ánh mắt bốn người nhìn vào cổ tay người giả Tần Khả vừa cầm lên, trên tứ chi gồm hai tay hai chân và cổ đều là vết hằn đỏ.
Cố Vân Thành nhíu mày: "Đây chẳng phải vết tích để lại do dùng dây thừng trói vào giường sao?"
Tần Khả gật đầu.
"Đúng vậy."
Không đợi mọi người nói tiếp, cô đã bẻ quặt mũi nhọn: "Nhưng, dưới vết hằn này hình như còn che giấu dấu vết khác."
"Hả??"
Vừa nghe thủ pháp giết người sắp được phá giải, ba người đứng ở cửa cũng bất chấp sợ hãi, tò mò mà túm tụm vào.
July tinh mắt nhất, ghé sát lại nhìn chăm chú một lúc, cậu thấp giọng hô lên:
"Hình như đúng đó, nhìn qua thì thấy là một vết đỏ rất rộng, giống như dấu hằn dây thừng, nhưng nhìn kỹ hình như còn có một vết hằn nhỏ và mảnh hơn... màu sắc cũng đậm hơn!"
Tần Khả gật đầu, mỉm cười.
"Trước khi bắt đầu không phải tổ chương trình đã nói rồi sao, vật lý trong cuộc sống thường ngày. Dưới tình huống giãy giụa có thể coi là áp lực ngang nhau, diện tích trói càng nhỏ, sức siết càng lớn, nói cách khác vật trói càng nhỏ thì vết hằn càng sâu."
Ba người bừng tỉnh, Cố Vân Thành thì nghĩ sâu hơn một bước:
"Ý em là, người này lúc còn sống đã bị một sợi dây thừng mảnh trói chặt tay chân và cổ, kiểu trói ấy vừa vặn khiến mặt anh ta úp xuống không thể cựa quậy, dù có giãy giụa cũng không thoát được, cho nên mới bị chết đuối dưới tình huống không có ngoại lực tác động, mà mực nước chỉ chưa đến 10cm?"
Tần Khả gật đầu.
"Kích cỡ bồn tắm có hạn, nếu dùng kiểu trói chặt lưng, muốn khiến nạn nhân không giãy khỏi mực nước là không có."
Nói xong, Tần Khả quay đầu lại nhìn mấy cameraman ở ngoài cửa.
"Được rồi, cách thức giết người đã bị chúng tôi phá giải rồi, là do người làm, chứ không phải do ma quỷ tác quái như trong lời đồn thôi, đúng không?"
Bầu không khí im lặng trong giây lát.
Tiếng loa thông báo quen thuộc lại vang lên, chẳng qua lần này có chút chán nản như sự việc diễn ra không đúng ý.
[Chúc mừng khách mời đã hoàn thành nhiệm vụ, tìm ra thủ pháp gây ra án mạng ly kỳ của bệnh viện tâm thần, giúp lòng dân yên ổn.]
Ngừng một lát, loa báo lại vang lên:
[Các bạn có năm phút chuẩn bị, năm phút sau sẽ bắt đầu làm bài thi.]
"...??"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!