Một câu phun tào lặng lẽ của cô về sau lại tiếp tục khiến quần chúng ăn dưa cười rồ trên đạn mạc:
[Hahahaha má ơi, kỹ năng trào phúng của chị gái học bá cũng phải bật lên rồi à]
[Tui cười rồ luôn các vị ạ hahahahahaha]
[Đây là cái đặc quyền shit chó gì vậy, cười chết tui hahahahaha]
[Bao Thanh Thiên: ???]
[......]
Tề Điềm giận điên, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Cũng may bộ râu quai nón đã che kín mặt chị ta, cho nên không nhìn biểu cảm gì. Trên thực tế, thân phận cô ta là dễ đoán nhất, ngay khi vừa gỡ bịt mắt, cô ta đã đứng trong một căn phòng được bài trí như công đường.
Lý do cô ta đến muộn, đơn giản chính là vì không thể chấp nhận chuyện mình là nữ khách mời duy nhất phải đổi giới tính, cho nên cao ngạo lên mặt, gây khó dễ ekip.
Ekip phải dỗ lên dỗ xuống mới mang được vị "tổ tông" này tới đây.
Thấy Tề Điềm bị những người khác cười nhạo mà có dấu hiệu lại sắp lật mặt, ekip vội vàng thông báo:
[Các khách mời đã tới đông đủ, thời gian của nhiệm vụ thứ hai kết thúc, tiếp theo sẽ thông báo nhiệm vụ thứ ba: khám nghiệm hiện trường vụ án, tìm ra chân tướng]
Thông báo vừa kết thúc, nhóm Tần Khả đã được người của tổ ekip không biết chui từ đâu ra dẫn tới một căn phòng trong phủ.
Người đi trước đẩy cửa, đưa năm khách mời cùng các cameraman vào phòng, sau đó cánh cửa được đóng lại từ phía sau.
Trên mặt đất vẽ đường cố định dấu vết hiện trường bằng phấn trắng.
Từ đường cố định dấu vết hiện trường có thể thấy dáng chết vô cùng vặn vẹo, lại thêm ánh đèn dầu nhập nhằng trong phòng làm tăng hiệu quả kinh dị, mọi người không hẹn mà cùng đánh một cái run rẩy.
Jully là người đầu tiên lùi về sau nửa bước:
"Đã... đã bảo là thi ngữ văn mà... trong đề thi ngữ văn có bao giờ yêu cầu phải khám nghiệm hiện trường vụ giết người đâu?"
Lăng Sương ngoái lại nhìn Tề Điềm.
"Bao Thanh Thiên, à, không, Bao Thượng Đế, đến lúc ngài thể hiện rồi kìa?"
"..."
Tề Điềm không đến mức sợ hãi, nhưng cô ta nào có biết gì về mấy thứ này, lúc trước vì xây dựng hình tượng còn chém gió là mình thích đọc tiểu thuyết trinh thám, nhưng thật ra nửa quyển truyện trinh thám cô ta cũng chưa đọc bao giờ, hiện tại chẳng khác nào lọt trong sương mù.
Nhưng Lăng Sương đã lên tiếng, trước ống kính đương nhiên cô ta không thể làm một bao cỏ chỉ biết sợ hãi, cho nên chỉ đành căng da đầu ra mà làm bộ làm tịch lượn quanh căn phòng một vòng.
——
Mặc dù có hậu kỳ cắt nối cứu vớt tôn nghiêm, nhưng cô cũng nên cung cấp chút tài liệu sống, khoản "gian lận" này cô ta hiểu rõ hơn ai hết.
Đi xong một vòng, Tề Điềm giả bộ tằng hắng, còn tiện tay vuốt chòm râu giả.
"Căn cứ theo điều tra bước đầu của bổn Thanh Thiên, căn phòng này quả thực đã bị khóa, cả cửa sổ cũng đóng chặt, hơn nữa là khóa từ bên trong, ngoại trừ dấu vết nha hoàn kia vì cảm thấy bất thường mà phá cửa xông vào ra thì không còn dấu vết nào chứng tỏ có người khác từng ở trong này."
Nói tới đây, cô ta cố tình ngừng lại.
Trên đường tới đây, ở nơi ống kính không quay tới, Tề Điềm đã tìm ekip giờ trò gian lận, hỏi về thân phận của bốn khách mời.
Vì thế lúc này, ánh mắt cô ta rất tự nhiên mà liếc tìm vị trí Tần Khả:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!