"Nếu như con là con gái ta thì hãy rời người phụ nữ kia ngay, toàn bộ tập đoàn chính tay ta gây dựng sẽ do con kế thừa.
"Một người đàn ông trẻ tuổi mặc Tây trang ngồi xổm xuống, hai tay rộng mở, chờ cô bé phía trước tiến về phía mình."Mộc nhi, con đừng nên rời bỏ mẹ, mẹ mới là người thương yêu con nhất...
"Người đàn bà xinh đẹp cũng ăn mặc Âu phục đứng đối diện, thanh âm ôn nhu."Không, ai con cũng đều không tin.
"Cô bé núp ở góc tường, đem mặt chôn trong lòng bàn tay, nhất quyết không chịu nhìn mặt ba mẹ."Các người không phải bố mẹ tôi... Các người không xứng..."
"Liễu Mộc? Liễu Mộc!
"Một thanh âm quen thuộc từ nơi xa xăm truyền tới, thật nhẹ nhàng, thân thiết... Vương Tiểu Mạt ngủ không sâu, chút tiếng ồn đều có thể đem nàng tỉnh giấc. Liễu Mộc luôn nằm rất an phận, thế nhưng hôm nay như gặp ác mộng, trong miệng lẩm bẩm gọi cha mẹ. Vương Tiểu Mạt nhìn mặt Liễu Mộc, cay mày, giấc mơ này hẳn là phi thường thống khổ."Liễu Mộc, tỉnh dậy đi.
"Vương Tiểu Mạt lay người cô. Hô vài câu xong Liễu Mộc mới yên lặng, lông mi chớp động, rất nhanh mở mắt ra, không ngờ phát hiện Vương Tiểu Mạt đang dí sát mặt lại gần mình."Sao dùng ánh mắt ấy nhìn chằm chằm tôi, muốn khinh bạc tôi à?"
Vương Tiểu Mạt xem như bản thân bị người kia đánh bại, nàng khó hiểu tại sao trước mặt kẻ khác, Liễu Mộc có thể dùng đầu óc bình tĩnh, suy nghĩ rõ ràng; ấy thế khi ở bên mình lại lòi ra bộ dạng bất cần đời này đây.
"Dậy."
Liễu Mộc cuốn chăn, quay sang một bên, tránh Vương Tiểu Mạt quấy rầy. "Trời vẫn chưa sáng mà.
"Vương Tiểu Mạt đi dép lê vô, liếc cái đồng hồ bên cạnh, nhanh như chớp xốc chăn Liễu Mộc lên, để người kia này thì áo ngủ cùng váy ngủ lộ giữa thanh thiên bạch nhật. Căn phòng không hề có thiết bị giữ nhiệt, bình thường đã phi thường lạnh giá, mùa thu sáng sớm lại mất đi cái chăn duy nhất.... Các vị hoàn toàn có thể tưởng tượng tình cảnh Liễu Mộc bây giờ."Hôm nay cô làm sao vậy?
"Liễu Mộc dụi mắt, ngờ ngợ quan sát bóng dáng Vương Tiểu Mạt đứng bên cửa sổ, bỗng cảm giác thấy vô cùng cô đơn, vô cùng buồn bã. Vương Tiểu Mạt nghiêng mình, nhìn người trên giường."Theo tôi đi chọn lễ vật."
"Ai tổ chức sinh nhật à?" Liễu Mộc sờ đầu, từ dạo dọn vô đây ở không có thấy Vương Tiểu Mạt tiếp xúc với ai, ngoại trừ Đinh Vũ Nhất thì bên ngoài tựa hồ không còn thân thích, như vậy nàng là muốn thay ai tổ chức sinh nhật vậy?
"Tôi xuống lầu trước, cô chuẩn bị xong thì đi.
"Vương Tiểu Mạt đứng chỗ cửa nói xong cũng chẳng đoái hoài cô liền rời bỏ. Liễu Mộc bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đàng hoàng chiếu lời nàng dặn dò mà thực thi, lúc xuống có ngang qua thư phòng, thoáng thấy trên mặt bàn bày vài đồ vật, mày bỗng nhíu chặt. Cô ấy đã vào?"Được chưa?" Vương Tiểu Mạt dưới lầu hô.
"Tới đây."
Lát sau Liễu Mộc phát hiện Vương Tiểu Mạt kêu một chiếc taxi đứng bên cửa, vừa ngồi lên đã được Vương Tiểu Mạt quăng cho một tấm bánh mì nướng.
"Ăn luôn đi, cũng không có tệ so với mọi khi."
Liễu Mộc cúi đầu nhìn miếng bánh mì, nắm trong tay còn cảm thấy chút độ ấm.
"Cảm ơn."
"Còn cái này." Vương Tiểu Mạt lại móc ra một bao trứng gà. "Ta không có trứng gà tươi, đành dùng tạm cái này thay thế vậy."
"A." Liễu Mộc cắn miếng bánh, tay tiếp nhận bao trứng gà. "Cô phải nói sinh nhật ai cho tôi thì tôi mới đóng góp ý kiến được, bằng không sẽ rất khó lựa chọn."
Vương Tiểu Mạt liếc Liễu Mộc.
"Một kẻ phi thường kì quái, nhưng lại gắn bó mật thiết với tôi."
Liễu Mộc tí nữa thì bị nghẹn trứng gà. Người gắn bó, chả lẽ Vương Tiểu Mạt có bạn trai rồi? Cô dùng ánh mắt hồ nghi nhìn gò má Vương Tiểu Mạt, ho hai tiếng xong mới dùng sức đem trứng nuốt trôi.
Cũng đúng, điều kiện của nàng tốt như vậy, ngoại trừ đôi khi hơi quái thai, thỉnh thoảng tính tình bạo lực, ra tay hung ác chút, chung quy vẫn là người vô cùng tốt, có bạn trai cũng chẳng lạ.
Liễu Mộc mạnh mẽ cắn thêm miếng bánh mì nướng, nhai kĩ một lúc lại cắn thêm miếng nữa.
Vương Tiểu Mạt trừng mắt nhìn cô. Tại sao có thể có người ăn bánh mì nướng như thế chứ, cảm giác miếng bánh là cừu nhân giết cha không bằng......
"Tiếu thư, đến nơi rồi." Tài xế lái xe dừng trước cửa một tòa nhà, báo.
"Cảm ơn." Vương Tiểu Mạt mở cửa, bỗng nhiên phát hiện Liễu Mộc vẫn chưa nhúc nhích. "Mau ra đây..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!