Chương 23: (Vô Đề)

Ông sợ sau khi băng hà, Tạ Trì sẽ không trân trọng ta, sợ hắn ngu xuẩn mà ghét bỏ, xa cách ta, hoặc tự ý phế ta.

Vì thế, ông mượn danh nghĩa thần thánh để bảo đảm ngôi vị hoàng hậu của ta.

Tiên hoàng hiểu rõ, ông biết ta và Giang gia có thể giúp ích cho Tạ Trì đến mức nào.

Nhưng Tạ Trì chưa từng nhận thức được điều đó.

Tuy nhiên, chuyện tiên hoàng cho ta chọn một hoàng tử, và ta chọn ai, người đó sẽ là thái tử, là thật.

Khi ấy ta chọn Tạ Trì.

Khi đó, ta có chút cảm tình với hắn.

Nhưng từ nhỏ ta đã được dạy rằng, phải đặt lợi ích quốc gia lên trên hết.

Ta không thể chỉ dựa vào chút cảm xúc non trẻ để quyết định người mà nhà họ Giang sẽ ủng hộ, người có thể trở thành hoàng đế tương lai.

Quyết định chọn Tạ Trì thực ra là kết quả của cuộc thảo luận suốt đêm của phụ thân và các trưởng lão trong tộc.

Tiên hoàng không chỉ hỏi ý ta, mà còn ngầm hỏi ý Giang gia.

Các hoàng tử khác khi ấy, hoặc là những kẻ ác bá, hoặc là vô dụng, hoặc chẳng màng đến ngôi vị.

So với họ, Tạ Trì ít nhất không quá nổi bật, cũng không có tì vết nghiêm trọng.

Dù ta có chán ghét hắn thế nào, hắn vẫn là người duy nhất xứng đáng trở thành hoàng đế.

Không có ta, không có sự ủng hộ của Giang gia, Tạ Trì khó lòng kiềm chế được những thân vương hung hăng, đầy tội lỗi kia.

Triều chính hỗn loạn, dân chúng sẽ là người chịu khổ, điều mà ta và Giang gia không bao giờ muốn thấy.

Từ nhỏ, ta đã được các bậc trưởng lão dạy rằng:

"Nhận cống phẩm của dân, hưởng lộc của dân, khi ở ngôi cao phải biết nghĩ đến nỗi lo của dân, đặt đại cục lên trên hết."

Vì thế, dù ta không hài lòng với Tạ Trì, ta chưa bao giờ bộc lộ.

Đế hậu bất hòa, sẽ làm ảnh hưởng xấu đến triều đình.

Ta luôn làm tròn bổn phận, chu toàn mọi việc trong hậu cung, không phải vì si tình, mà vì trách nhiệm.

Ta không để cảm xúc cá nhân chi phối khi chọn ai, hay từ bỏ ai, bởi vì ta là hoàng hậu, mỗi quyết định của ta đều ảnh hưởng sâu rộng.

Hơn nữa, Tạ Trì từng cứu mạng ta, đó là ân tình lớn nhất đời ta.

Ta luôn chịu đựng sự lạnh lùng của Tạ Trì, cho đến khi ta gặp Tạ Tô Duẫn.

Vụ án "mưu phản" của gia đình hắn, ta không tin.

Tiên hoàng là người thế nào, ta hiểu rõ.

So với Tạ Trì, Tạ Tô Duẫn mới là người có tài năng của một đế vương thực thụ, từ học thức, thủ đoạn đến tầm nhìn.

Tạ Trì, căn bản không phải là thiếu niên từng cứu mạng ta năm xưa.

Người cứu ta khi ấy chính là Tạ Tô Duẫn.

Nhận công lao của kẻ khác, đúng là quá ghê tởm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!