Chương 34: Muốn " Thịt " Người Phụ Nữ Của Anh?

" Hành, đã tra ra được. Cô ấy đang ở trong phòng 0903 của tầng bảy, cũng vừa phát hiện được... Châu Mạn Đình cùng Châu Thiên đến đó, nhưng ra khỏi phòng cũng chỉ có tên kia và cô ta. Châu Thiên vẫn còn trong phòng cùng cô ấy "

Nhớ lại những lời nói lúc nãy của Đông Hoa vừa gọi thông báo cho anh vừa rồi mà Cố Duật Hành tức điên lên vì nghe bảo rằng Châu Thiên đang ở trong phòng cùng với cô, lẽ nào hắn muốn làm chuyện đó với cô ư?! Anh không cho phép hắn làm điều đó

Châu Thiên mày dám động đến cô ấy?! tao thề sẽ giết chết mày!

...

Châu Thiên càng nghĩ càng cảm thấy thích thú và hưng phấn, vật phía bên dưới cũng vì đó mà cương lên

" A cô gái này thật dễ khiến mình ham muốn! "

Hắn cởi áo trên người vứt xuống đất sau đó bò lên giường của cô. Đưa tay thô bạo mà xé rách bộ váy cô mặc trên người. Làn da mịn màng trắng như tuyết cứ thế được phơi bày trước mắt Châu Thiên, không nhịn được bởi vẻ đẹp mê hồn này của cô. Yết hầu cũng vì thế mà thêm hưng phấn

Hắn cúi đầu hôn lên da thịt cô, đưa lưỡi liếm nó. Tay không ngừng chạm vào da thịt cô sau đó chuyển xuống mà sờ lấy bắp đùi trắng nõn của cô

" Hương vị không tệ! "

Hắn nhìn cô đang say giấc ngủ, gương mặt nhỏ nhắn ấy thật ngây thơ, tiểu bạch thỏ này thật sự rất quyến rũ. Thật khiến cho người đàn ông nào nhìn thấy mà không khỏi khiến muốn bắt nạt

" Yên tâm đi, tôi sẽ nhẹ nhàng với em! "

Thật tiếc khi Cố Duật Hành chưa được thưởng thức em mà đã bị tôi cướp lấy!

" Hương vị thật tuyệt. Cả cơ thể này thật sự rất tuyệt, quả nhiên là bảo bối của Cố Duật Hành "

Môi của Châu Thiên hôn lên cổ cô, quai xương xanh rồi tới bờ vai nhỏ và ngực cô. Bầu ngực đầy đặn được che giấu qua chiếc áo ngực kia, hắn đưa tay định tháo gỡ chiếc áo ngực có màu đen quyến rũ ấy ra....

Rầm... bỗng dưng anh xuất hiện. Châu Thiên cũng không mấy ngạc nhiên, Cố Duật Hành ánh mắt sắc bén nhìn hai con người ở trên giường lớn kia mà không khỏi tức giận. Khoảng khắc nhìn thấy cô đang trong tình trạng ngủ say mà còn tên khốn kia thì đang từ từ thưởng thức cô khiến cho máu bên trong người anh sôi sùng sục

" Tên khốn mày dám động vào cô ấy?! "

Cố Duật Hành không kiềm chế được bản thân nên đã xông tới nắm lấy Châu Thiên mà ném mạnh xuống đất, anh không ngừng đánh vào mặt hắn và bụng

" Con mẹ nó! Mày biết cô ấy vốn là người phụ nữ của tao vậy mà còn dám mong muốn cô ấy?! "

Cố Duật Hành tức giận anh đã không tự chủ được bản thân mà vừa đánh Châu Thiên và chửi thề ở trong đó. Đúng lúc Đông Hoa và người của mình xuất hiện, Đông Hoa đến là để giúp anh

" Hành dừng lại, sẽ đánh chết hắn mất! "

" Buông ra! Hắn ta chết cũng được, tôi muốn giết chết tên cặn bã này! "

" Dừng lại đi. Cậu cứ như vậy thì còn cô ấy thì sao? Phu nhân của cậu còn nằm trên giường kia kìa! "

Đông Hoa ngăn anh lại không cho anh đánh hắn nữa. Hắn từ từ ngồi dậy, đưa tay lau máu ở mép miệng hắn cười nhếch môi

" À... ra người phụ nữ kia chính là vợ của mày. Mày có biết hay không, cô ta thật sự rất ngon đó. Hương vị rất tuyệt lại khiến người ta rất ham muốn muốn có được! "

Cố Duật Hành lúc này đã không còn tức giận nữa. Anh cố kiềm chế bản thân lại, vì cô. Anh phải lo cho cô trước. Cố Duật Hành chỉnh áo sau đó đi đến chỗ cô

" Đánh chết mày thật sự rất khiến cho tao bẩn tay. Đụng đến người phụ nữ của Cố Duật Hành này sẽ có kết quả không tốt. Mày đừng nghĩ, chuyện mày hãm hại Cố thị, khiến Cố thị không thể hợp tác làm ăn được với đối tác nước ngoài là mày một tay làm mà tao không biết "

" Nếu đã biết là tao làm. Vậy thì mày làm gì đây?... Cố tổng! "

Mặc cho hắn khiêu khích, anh không quan tâm hắn nữa mà đi lo lắng cho cô. Nhìn người con gái mình yêu vẫn còn đang ngủ yên anh khẽ cười hôn lên trán cô rồi môi cô một nụ hôn

" Chẳng phải mày rất yêu thương em gái? "

" Mày tính làm gì?! Tao cấm mày đụng vào con bé! "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!