" Em hãy nhìn đi. Đó là người đàn ông em yêu trước kia, hắn ta giờ đây lại đứng bên cạnh một người phụ nữ khác. Cô dâu bây giờ là Lâm Giai Ninh, là chị gái của em chứ không phải là em, Lâm Tĩnh "
Phải. Cô Duật Hành nói rất đúng, có lẽ anh đã cho người đi điều tra cô nên mới biết được những chuyện này
" Tĩnh Tĩnh, người đàn ông đó phản bội em. Cùng chị gái em lên giường... lẽ nào em lại không muốn trả thù? Tất cả bọn họ, ai nấy đều làm tổn thương em, họ làm đau em "
Cố Duật Hành khẽ nói vào tai cô. Giọng nói tà mị luôn nói vào tai cô những ý nghĩa trả thù tất cả bọn họ trước kia. Cô biết, anh là đang cố tình muốn cô trả thù bọn họ, nhưng. Cô hiện giờ phải làm sao? Trả thù ư?...
" Cố tổng, tôi không hiểu anh đang nói gì cả. Chuyện của tôi ắt sẽ tự tôi giải quyết không cần anh nhắc! "
Cố Duật Hành nhếch môi cười không nói gì, đưa tay ôm lấy eo nhỏ của cô
Mạc Thiếu Khanh tay trong tay cùng với Lâm Giai Ninh đi xuống khán đài, bọn đi tới phía cô và anh đang đứng
" Cố tổng, chúng tôi rất vui khi đến ngày đó có ngài góp mặt tham dự lễ cưới của tôi và Giai Ninh! "
" ông việc của tôi rất nhiều, tôi nghĩ mình sẽ không tham dự được "
Cố Duật Hành lại một lần nữa không xem ai ra gì. Anh có chút cao ngạo nói. Lâm Giai Ninh nở nụ cười thật tươi nhìn anh
" A như vậy cũng không sao. Tĩnh Tĩnh, em sẽ đến tham dự lễ cưới của tụi chị chứ? "
" Giai Ninh, anh nghĩ cũng không cần nhất thiết mời cô ta! "
Nghe Mạc Thiếu Khanh nói như vậy, Lâm Tĩnh cô nở nụ cười
" Rất cảm ơn vì đã mời, nhưng chắc có lẽ tới chừng đó sẽ không ai thích nhìn mặt tôi tại lễ cưới của chị. Ngay cả " Anh rể " đây cũng không mấy là thích tôi! "
Hai chữ " Anh rể " phát ra từ trong miệng cô đột nhiên không hiểu vì sao mà Mạc Thiếu Khanh lại khó chịu. Ngược lại với Mạc Thiếu Khanh, Cố Duật Hành lại có chút hài lòng
" Cũng đã không còn sớm nữa. Tôi cần cùng với Lâm tiểu thư đây về rồi. Chúng tôi còn có nhiều chuyện phải làm nữa "
" A vậy được. Hẹn gặp lại Cố tổng sau. Tĩnh Tĩnh chào em! "
Cô không nói gì chỉ gật đầu sau đó cùng anh ra về. Mạc Thiếu Khanh sau khi thấy hai người đó bỏ đi, mới xoay lại nhìn Lâm Giai Ninh nhíu mày nói
" Giai Ninh, nếu như em mời Lâm Tĩnh đến dự đám cưới của chúng ta. Ai mà biết được cô ta sẽ làm gì? "
" Thiếu Khanh, đó dù dì cũng là em gái của em "
" Em xem cô ta là em gái em? Vậy còn cô ta? Cô ta xem em là chị gái của mình chứ?! Em đối đãi quá tốt với cô ta rồi đó Giai Ninh "
Mạc Thiếu Khanh khó chịu nói. Lâm Giai Ninh thấy Mạc Thiếu Khanh bây giờ trên đôi mắt có tầng hơi nước
" Thiếu Khanh... đừng nói như vậy với Tĩnh Tĩnh chứ "
Nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của Lâm Giai Ninh, đôi mắt ướt đẫm. Mạc Thiếu Khanh đau lòng ôm cô ta vào lòng, giọng nói dịu đi hẵng
" Anh xin lỗi, đừng khóc. Chỉ là anh nghĩ cho chúng ta mà thôi, anh sợ rằng cô ta sẽ phá hỏng ngày vui của chúng ta, Giai Ninh em hiểu chứ? "
Lâm Giai Ninh khẽ gật đầu sau đó tựa vào Mạc Thiếu Khanh... giờ đây trái tim Mạc Thiếu Khanh đã thuộc về Lâm Giai Ninh, Lâm Tĩnh cô nghĩ mình đấu lại tôi sao?
...
Ở trên chiếc xe Cedilla, cô và anh cả hai không nói gì. Không gian tĩnh mạch
" Trong lòng của em. Vẫn còn người đàn ông kia? "
Thấy cô có vẻ bất thần nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm phong cảnh của ban đêm. Nghe Cố Duật Hành hỏi thế cô nhẹ giọng trả thời
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!