Chương 14: Lại Chiếm Tiện Nghi Của Cô Một Lần Nữa

Sáng hôm sau cô trở về nhà định rằng thay đồ và đến công ty, nhưng bà đã căn dặn anh rằng chở cô về nhà sau đó đưa cô đến công ty làm luôn. Muốn từ chối cũng không được vì thế cô đành nghe theo

" Em sợ tôi sẽ làm gì em ư? "

" Tôi mới không có! "

" Thật sao? Sao tôi cảm thấy rằng em luôn muốn tránh mặt tôi! "

"... không có! "

" Dù sao thì cũng cảm ơn em vì buổi tối đó, ly cà phê và cả lời nói đó! "

" Tôi... tôi chỉ là nói theo những gì mình suy nghĩ trong lòng mà nói ra thôi "

" Ừm! "

Cố Duật Hành khóe môi cười. Đến công ty cô chưa kịp xuống xe thì anh nói

" Đợi tôi, chúng ta cùng nhau vào trong! "

" Không cần đâu. Tôi và anh không thể cùng nhau đi vào trong, bọn họ sẽ nghi ngờ chúng ta..."

" Cứ để họ nghĩ những gì họ muốn. Đợi tôi ở đây, em từ nay không cần làm nhân viên nữa, từ nay làm trợ lý riêng của tôi "

" Không phải anh đã c..."

" Anh ta xin phép nghỉ rồi, tôi thấy em có vẻ thích hợp làm vị trí trợ lý này! "

" Không phải là anh không thích phụ nữ gần mình sao? "

" Em khác, là người phụ nữ của tôi rồi! "

Cô bĩu môi, thật không thể nói lại với anh. Cô xuống xe và đợi anh đi cất xe và cùng nhau vào trong. Mọi người nhìn thấy anh đi cùng cô. Một vị chủ tịch với tin đồn rằng không gần phụ nữ vậy mà lại đi cùng cô? Điều này không khiến bọn họ không biết hai người bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì?

Cố Duật Hành bỏ mặc những người đó, cùng cô bước vào thang máy. Cô không biết to gan, là giả bộ không biết hay ngốc thiệt lên tiếng hỏi anh với đều không nên hỏi

" Không phải là anh thích đàn ông hay sao? Nam thư ký của anh nghỉ rồi vì sao lại không tuyển người mới mà lại bắt tôi làm trợ lý của anh? Anh yên tâm đi, tôi không có kỵ tình yêu của đàn ông với đàn ông đâu "

Nghe cô nói, lúc này mặt của Cố Duật Hành đen mặt. Âm thanh lạnh lẽo cất lên cùng với ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ trong đó nhìn cô: " Em vừa mới nói cái gì? Có gan thì nhắc lại một lần nữa? "

" Ách, tôi... anh không cần phải tức giận đến thế đâu. Đừng ngại, tôi sẽ không nói với ai đâu. Chỉ tội là dì mà thôi! ". Trưng ra cái bộ mặt đó là sao?... cô nói sai cái gì à

" Lâm Tĩnh! "

Cái cô gái này. Lại dám cả gan nói những lời như thế này trước mặt anh? Anh bước gần tới chỗ cô. Áp sát thân hình cô vào trong

" Anh đừng tức giận, nếu tôi nói không đúng, chuyện anh thích đàn ông là không phải vậy thì xem như tôi chưa từng nói qua những gì "

" Người khác có thể không biết nhưng đối với em bắt buộc phải biết điều này. Tôi không thích đàn ông 100%. Nghe rõ rồi chứ "

" Rõ... rõ rồi! "

" Nếu còn một lần nữa em đem chuyện này nói ra chọc tức tôi. Hậu quả ra sao, em biết? "

Ngón tay thon dài nâng gương mặt cô lên. Gần, như vậy là đã quá gần rồi. Cô có thể nghe được tiếng nhịp tim đối phương. Cô bối rối, tim lúc này có chút đập nhanh, vội đẩy anh ra

Thấy hành động này của cô Cố Duật Hành nhếch môi cười, đưa tay luồn ra sau ôm lấy eo cô kéo cô lại gần mình. Cô mất đà té ngã vào lòng ngực của anh, cô vội đặt hai tay lên ngực anh đẩy ra nhưng không thành, lúc này anh càng siết chặt lấy eo nhỏ cô hơn

" Đây cũng không phải là lần đầu tiên chúng ta thân mật như vậy "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!