Bộ vest màu kaki đậm hôm nay rất hợp với làn da của Mặc Lâm, khiến anh trông trẻ ra vài tuổi. Áo gilê bên trong cùng tông, kết hợp với một chiếc cà vạt màu nâu sẫm, màu sắc hài hòa với cả màu khuy măng
-sét.
Trên cà vạt kẹp một chiếc kẹp bạc sáng loáng, nhỏ nhưng đóng vai trò như nét chấm phá hoàn hảo. Cố Nguyên càng nhìn càng thấy thuận mắt, người trước mặt chẳng khác nào một công tử quý tộc bước ra từ thời Dân Quốc, trầm ổn nhưng lại phảng phất chút kiêu ngạo.
Dạo này cậu đang xem một bộ phim truyền hình lấy bối cảnh thời Dân Quốc, bộ vest này rất giống bộ của nam chính. Cố Nguyên thậm chí còn nghi ngờ Mặc Lâm đã lén xem lịch sử xem video của mình.
Mặc Lâm tạo dáng xong, cầm máy tính bảng lướt tin tức đầu ngày. Cảm giác được ánh mắt người kia đang đặt lên mình, anh cũng không vội ngẩng đầu, ngón giữa và ngón cái vô thức đẩy nhẹ gọng kính, khoe ra đôi tay thon dài, rồi thong thả nói: " Sao không lại đây ngồi?"
Cố Nguyên vì cơn đói bụng mà đầu óc phản ứng chậm nửa nhịp. Khi Mặc Lâm dùng ánh mắt dò xét nhìn mình, cậu lập tức xoay người, tự rót một ly nước.
Mặc Lâm mỉm cười, cưng chiều nói: "Bữa sáng ở trong hộp giữ nhiệt, có bánh kẹp trứng mà em thích."
Đầu Cố Nguyên nóng lên, vành tai cũng đỏ theo, cuộc đoàn tụ đêm qua dường như chỉ là khúc dạo đầu, từ sáng nay, bầu không khí giữa hai người đã thay đổi một cách vi diệu.
Có lẽ vì cả đêm não tiết ra quá nhiều dopamine, nên bây giờ hễ nhìn thấy Mặc Lâm, cậu lại có ảo giác như thú hoang nhìn thấy mồi ngon.
Quả nhiên đàn ông đều suy nghĩ bằng nửa th*n d***, ngay cả bản thân mình cũng không ngoại lệ. Nghĩ vậy, cậu quay đầu bước vào phòng tắm.
Động tác của cậu rất nhanh, rửa mặt, ăn sáng, thay đồ chỉ tốn chưa đến hai mươi phút. Trong thời gian đó, Mặc Lâm tạo dáng trên ban công, gọi xong một cuộc điện thoại đường dài quốc tế, còn dùng tiếng Anh lưu loát đạt được thỏa thuận với đối phương.
Cố Nguyên vừa nghe loáng thoáng, vừa thay giày ở cửa, cúi đầu xem tin nhắn trong nhóm công việc.
Mặc Lâm đi tới thay giày, thấy đối phương đang rất nghiêm túc, liền tranh thủ trao một nụ hôn chào buổi sáng.
Ban đầu chỉ định hôn nhẹ một cái, nhưng khi môi chạm môi thì lại không còn đơn giản chỉ là một nụ hôn.
Eo Cố Nguyên bị Mặc Lâm ôm lấy, hơi thở dồn dập phả vào tóc mai của cậu.
Đôi môi ấm nóng lại áp xuống, đầu cậu bị hôn ngửa ra sau, cuối cùng bị ép vào tường. Có lẽ sau một đêm ủ men, sự gần gũi lúc này khiến người ta đặc biệt say đắm.
Đối mặt với nụ hôn mạnh mẽ và cuồng nhiệt, cằm Cố Nguyên bắt đầu khẽ run không kiểm soát.
Mặc Lâm nhân lúc đối phương mất cảnh giác, ngón tay dọc theo sống lưng nóng rực trượt lên, vừa dịu dàng vừa áp chế, như đánh dấu lãnh địa của mình.
Những động tác này không hề được tính toán trước, nhưng lại nắm trọn hồn vía của Cố Nguyên trong tay.
Một chiếc cúc trên áo sơ mi Cố Nguyên bật ra, lăn mấy vòng không biết rơi đâu mất. Cố Nguyên cúi đầu tìm, nhưng bị Mặc Lâm xoay mặt lại, áp vào tường: "Đừng tìm nữa, mua cho em cái mới…"
Anh giống như đang dỗ trẻ con, dùng món đồ mới để đánh lạc hướng sự chú ý của Cố Nguyên.
Những ngón tay ấm nóng truyền đi tín hiệu mờ ám, hơi thở và mùi hương của đàn ông càng lúc càng rõ rệt. Khoảnh khắc này, Cố Nguyên đắm chìm trong sự dịu dàng không thể kháng cự…
" Đừng chạm vào đó…" Cố Nguyên bất ngờ dùng tay che mình, giọng hơi run run, lộ rõ vẻ * l**n t*nh m*. Trên mu bàn tay, những đường gân xanh uốn cong, nổi bật đầy đặn dưới làn da trắng lạnh.
Trong lòng Mặc Lâm như giấu một ngọn lửa, cháy bừng lên tận đỉnh đầu. Trong giọng nói căng thẳng của Cố Nguyên, anh nhận ra điều bất thường: " Đây là gì?"
Mặc Lâm đưa tay chạm vào người Cố Nguyên, đầu ngón tay cảm nhận thấy ẩm ướt, như vừa dính nước.
Cố Nguyên lập tức quay đầu sang hướng khác, vành tai đỏ bừng.
"Sao thế?" Mặc Lâm ra vẻ nghi hoặc hỏi: "Chẳng lẽ là dính lúc ăn sáng a?"
"Mặc Lâm!" Cố Nguyên tức giận gọi thẳng cả họ tên anh.
Mặc Lâm đưa ngón tay lên mũi khẽ ngửi, mỉm cười nói: "Anh vẫn thích nghe em gọi là anh Lâm hơn."
Cố Nguyên biết Mặc Lâm đang trả đũa mình, vì cậu đã nộp đơn làm thêm giờ mà không hỏi ý kiến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!