Chương 47: (Vô Đề)

Cố Nguyên bị Mặc Lâm nhìn chằm chằm đến mức thấy chột dạ một cách khó hiểu.

Cậu thật sự thấy kỳ lạ, rõ ràng giữa mình và Lý Mông chẳng có gì, sao lại có cảm giác thiếu tự tin thế này?

Cậu hơi ngơ ngác, rõ ràng lúc nãy không phải đang nói chuyện giữa Mặc Lâm và cô giáo Tống sao? Sao tự dưng lại chuyển sang chuyện của mình?

Cố Nguyên còn chưa kịp hiểu chuyện đổi vai này bắt đầu từ lúc nào, đã nghe Mặc Lâm buồn bã nói một câu: "Anh ghen rồi, em tự mà xử lý đi."

Cố Nguyên: "?"

Mình xử lý?

Sao lại thành cậu phải xử lý rồi?

Cố Nguyên đáp: "Hay là chúng ta điều tra vụ án trước đi."

Nói xong, cậu mở cửa xe bước xuống.

So với việc phân tích mấy chuyện tình cảm nam nữ này, thì điều tra án đối với cậu dễ dàng hơn nhiều.

Mặc Lâm nhướng mày, thầm nghĩ trong lòng: "Chuyện này cứ thế cho qua à?"

Quả nhiên, người chồng này phải xếp sau vụ án, địa vị trong gia đình thấp đến đáng thương.

Cố Nguyên nhanh chóng tiến vào trạng thái điều tra: "Bên trái là tiệm bánh bao, bên phải là cửa hàng cá cảnh."

Mặc Lâm: "Ừ."

Lúc này, Mặc Lâm trông như bị ép phải đi làm, trả lời một cách buồn bã ỉu xìu.

"Anh đẹp trai, xem thử hồng chín mới đi, ngọt lắm đây!" bà chủ quầy trái cây mời chào.

Cố Nguyên liếc qua đống hồng được xếp ngay ngắn trên sạp, rút ra thẻ cảnh sát hình sự: "Cảnh sát phá án."

Chưa kịp để bà chủ nhìn rõ cái thẻ trông thế nào, Cố Nguyên đã cất lại.

Cậu lấy ra một bức ảnh cận cảnh của hộp quà: "Đêm Giáng Sinh ngày đó, có người mua ở đây loại táo được đóng gói như thế này, tổng cộng 28 quả, có ấn tượng không?"

"Đêm Giáng Sinh? Chẳng phải là tuần trước sao?" bà chủ suy nghĩ một lát: "Hình như đêm hôm đó có một cô gái mua hết số táo tôi chưa bán xong. Tôi thấy cô ấy có vẻ vội, cũng không mặc cả gì, nên có chút ấn tượng."

"Có nhớ cô ấy trông thế nào không?"

"Cô ta a… đeo kính râm, tôi không nhìn rõ mặt. Nhưng nghe giọng thì có vẻ khá trẻ."

"Cao khoảng bao nhiêu?"

"Cao hơn tôi chút, chắc khoảng mét sáu… người cũng khá gầy."

Cố Nguyên: "Quần áo thì sao?"

"Mặc một chiếc áo măng

-tô dài màu đen, ăn mặc khá thời thượng. Tóc dài, uốn sóng to, trên người thơm lắm!"

"Mùi thơm thế nào?"

"Cái này tôi đâu biết, chắc là mùi dầu gội hay nước hoa gì đó, tôi cũng không rành."

"Cô ta trả tiền thế nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!